Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 1566: Diệp Vân Lan (3)

Trong lúc nhất thời, tâm tình Tô Dịch không khỏi có chút khác thường.
Hắn tự nhiên rõ, Diệp Vũ Phi đến từ dị giới, hơn nữa thân phận không tầm thường, nếu không, sẽ không mang theo một món Minh Ngục Lôi Hình Chung tuyên khắc dấu ấn “Thương Thanh Chi Nguyên, hoàng ngự cửu cực chi bí” kia.

Chẳng qua, hắn lại không ngờ, cách nhiều năm sau, huynh trưởng của mẫu thân Diệp Vũ Phi thế mà lại xuất hiện ở trước mặt mình!

“Ngồi.”

Tô Dịch chỉ một cái ghế tựa trong đình viện.

Mà hắn thì lấy ra ghế mây, lười biếng nằm vào.

Diệp Vân Lan cười cười, tùy ý ngồi xuống, cũng không thèm để ý thái độ tỏ ra hơi lạnh nhạt đó của Tô Dịch.

“Ông lần này vì sao mà đến?”

Tô Dịch hỏi.

Nụ cười trên mặt Diệp Vân Lan biến mất, khẽ thở dài: “Vốn ta lần này đến, là muốn đón mẫu thân con quay về tông tộc, nhưng lại không ngờ, mẫu thân con vậy mà sớm ở hơn mười năm trước đã lìa đời.”

Tô Dịch nói: “Cho nên, ông liền tới tìm ta?”

Diệp Vân Lan gật đầu nói: “Không sai, trên người con chảy huyết mạch của Vũ Phi, ta muốn đưa con quay về tông tộc, kế thừa một đại tạo hóa vốn nên thuộc về mẫu thân con.”

Tô Dịch ngẩn ra, lắc đầu nói: “Ta không có một chút hứng thú nào đối với điều này, cũng không có bất cứ hứng thú gì đối với Diệp gia trong miệng ông.”

Một kiếp này, người thân trong lòng hắn thừa nhận, chỉ có một mình mẹ đẻ Diệp Vũ Phi.

Người khác bao gồm Tô Hoằng Lễ ở trong, đều không được hắn để ở trong lòng.

Huống chi là một cái Diệp gia không biết từ nơi nào toát ra?

Vẻ mặt Diệp Vân Lan hiện lên một sự áy náy, nói: “Ta biết con không thể tiếp nhận tất cả cái này, trong lòng có mâu thuẫn đối với ta người bác hoàn toàn xa lạ này, cũng rất bình thường, nhưng mặc kệ như thế nào, con dù sao cũng là con của Vũ Phi.”

Hắn hít sâu một hơi, nói: “Mẫu thân con lìa đời, đã khiến trong lòng ta đau khổ vạn phần, tự nhiên không thể lại nhìn cốt nhục của muội ấy trôi giạt ở Thương Thanh đại lục này. Con yên tâm, ta sẽ dùng tất cả biện pháp, giúp con trải bằng con đường tu hành!”

Tô Dịch không khỏi day day lông mày, nói: “Nói thật, ông hoàn toàn không cần vì thế áy náy, thù của mẫu thân, ta cũng đã kết thúc thay bà ấy, dù là con đường tu đạo của ta, cũng căn bản không cần bất luận kẻ nào hỗ trợ.”

Diệp Vân Lan giật mình, nói: “Con có biết, mẫu thân con lúc trước vì sao sẽ đến Thương Thanh đại lục này hay không?”

Tô Dịch nhíu mày nói: “Chẳng lẽ có ẩn tình khác?”

“Không sai, muội ấy năm đó là bị ép!”

Trong mắt Diệp Vân Lan nổi lên một mảng hận ý, “Những lão già kia của tông tộc, coi muội ấy là quân cờ, mượn một loại phương pháp cực nguy hiểm, đưa mẫu thân con tới Thương Thanh đại lục này.”

“Những lão già đó bề ngoài là vì bảo mẫu thân con tìm kiếm Thương Thanh Chi Nguyên, thực ra, đơn giản là không muốn để mẫu thân con kế thừa một đại tạo hóa kia tông tộc lưu lại mà thôi!”

Tô Dịch không khỏi giật mình.

Hắn trước kia cũng từng hoài nghi, mẫu thân Diệp Vũ Phi rốt cuộc là đến từ thế lực nào, vì sao sẽ để bà ấy một mình đến Thương Thanh đại lục này.

Hôm nay xem ra, quả nhiên có ẩn tình khác!

Nghĩ chút, Tô Dịch hỏi: “Tu vi bà ấy vì sao... yếu như vậy?”

“Yếu?”

Diệp Vân Lan lắc đầu nói: “Mẫu thân con không yếu một chút nào, ngược lại, nàng là kỳ tài tu đạo chói mắt nhất tông tộc, năm ấy mười bảy tuổi, đã bước vào Hóa Linh cảnh, ngưng kết ra đại đạo linh cung đỉnh cấp nhất, đánh vỡ các kỷ lục của tông tộc từ xưa đến nay, được coi là hạt giống tốt chứng đạo thành hoàng để đối đãi.”

Tô Dịch không khỏi giật mình, mười bảy tuổi Hóa Linh cảnh, còn cô đọng ra đại đạo linh cung đỉnh cấp nhất!

Nếu nói như thế, mẫu thân hắn Diệp Vũ Phi, quả thực có thể xưng là một kỳ tài tu đạo cực lợi hại!

Thanh âm Diệp Vân Lan trầm thấp, tiếp tục nói: “Hỏng là hỏng ở, những lão già kia khi đưa muội ấy đến Thương Thanh đại lục, đã vận dụng một loại phương thức cực nguy hiểm. Lúc đó, muội ấy bị phong ấn ở trong một cái kén đạo, đi ngang qua bên trong dòng lũ không gian trong vách ngăn biên giới...”

Nghe tới đây, Tô Dịch đã hiểu ra, nói: “Một thân đạo hạnh của bà ấy, ở lúc vượt qua dòng lũ không gian, đã gặp đả kích không thể chữa trị, thậm chí, rất có thể ngay cả căn cơ đại đạo cũng bị hủy rồi.”

“Không sai.”

Diệp Vân Lan gật đầu, trên khuôn mặt gầy tràn đầy phẫn uất cùng hận ý, “Ta thậm chí hoài nghi, những lão già kia lúc trước làm như vậy, căn bản là chưa từng nghĩ, mẫu thân con có thể từ trong dòng lũ không gian kia sống sót!”

Tô Dịch nhất thời im lặng.

Ở trong trí nhớ lúc còn nhỏ của hắn, Diệp Vũ Phi chưa bao giờ nói đến những thứ này với hắn.

Nhưng nghĩ một chút cũng đúng, lúc hắn bốn tuổi, Diệp Vũ Phi đã buông tay nhân gian, đâu có thể nào sẽ tán gẫu những thứ này với một đứa trẻ con?

Mà nếu thật nghĩ về lời của Diệp Vân Lan, mọi thứ mẫu thân hắn Diệp Vũ Phi lúc trước gặp phải, không thể nghi ngờ chính là một vụ mưu sát đến từ tông tộc của chính nàng!

Tô Dịch lặng im không nói.

Làm Huyền Quân Kiếm Chủ từng độc tôn Đại Hoang, hắn có thể lạnh nhạt đối mặt thế sự chìm nổi, dù trời sập đất nứt, cũng không cách nào ảnh hưởng tâm cảnh của hắn.

Nhưng lại không cách nào không để ý chuyện mẹ đẻ kiếp này Diệp Vũ Phi.

Nếu không phải như thế, hắn lúc trước sao có thể mạo hiểm phiêu lưu gánh vác tiếng xấu “giết cha”, cầm kiếm giết tới Ngọc Kinh thành Tô gia?

Bạn cần đăng nhập để bình luận