Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 798: Loạn Linh hải kinh biến. Lời đồn (2)

“Trước kia, không phải có người nói Tô Dịch đại nhân giết Đại Chu ẩn long giả, làm quá tuyệt, sẽ dẫn phát kẻ thù bên ngoài xâm nhập sao? Những người này bây giờ ở đâu? Lão tử nhất định phải đi tát hắn mấy cái, bắt hắn quỳ xuống đất sám hối mới được!”
Có người bẻ tay.

“Đại Chu chúng ta có Tô Dịch đại nhân, giang sơn có thể củng cố, thiên hạ vĩnh viễn yên bình!”

Trong thế tục, đại đa số võ giả đều đã thay đổi ý kiến đối với Tô Dịch, cực kỳ tôn sùng đối với hắn.

“Đế sư xuất hành, nâng quốc uy Đại Chu ta, hành động vĩ đại cỡ này, tính kỹ năm tháng trước đây, nào từng có?”

Hoàng cung Ngọc Kinh thành, Chu Tri Ly biết được tin tức cũng phấn khởi kích động không thôi, liên tục vỗ đùi mình.

Nhưng rất nhanh, hắn lại không khỏi phát sầu, bởi vì hắn chợt phát hiện, mệt hắn hiện nay ngồi ôm thiên hạ Đại Chu, thế mà lại không lấy ra được một ít bảo vật có thể đặt vào mắt đi khao thưởng Tô Dịch...

“Nếu không, chọn một đám tuyệt sắc mỹ nhân đưa qua cho Tô huynh? Không ổn, nếu như thế, chẳng phải là khiến Tô huynh cho rằng, ở trong lòng Chu Tri Ly ta, hắn là một hạng người ham mê nữ sắc?”

“Mà thôi, vẫn là từ kho báu hoàng cung chọn một ít kỳ trân dị bảo đưa đi là được, tuy Tô huynh có lẽ không cần, nhưng ta phải biểu đạt ra đủ tâm ý mới được!”

“Người đâu, đi trong kho báu hoàng cung, mang ‘Long Văn Ban Lan Ngọc’, ‘Thiên Hương Linh Tủy’ cùng một viên yêu đan Ba Xà ngàn năm phụ hoàng ta sưu tầm hết thảy lấy ra.”

Chu Tri Ly sau khi hạ đạt mệnh lệnh, ánh mắt nhịn không được nhìn về phía quốc sư Hồng Tham Thương luôn ở trong đại điện giúp mình xử lý việc triều đình, hỏi, “Quốc sư, ngươi cảm thấy những bảo vật này có đủ hay không?”

Khóe môi Hồng Tham Thương run rẩy một phen, đó là mấy loại côi bảo giấu riêng ít ỏi mà đương kim Chu hoàng có, mỗi một thứ đều giá trị liên thành, là thiên tài địa bảo trong mắt hạng người tu hành, tiểu tử ngươi lại vẫn cho rằng không đủ?

Ổn định tâm thần, Hồng Tham Thương nói: “Điện hạ, tâm ý mới quan trọng nhất.”

Chu Tri Ly ồ một tiếng, nói: “Vậy... Cứ như vậy đi, chờ rút thời gian ta tự mình đi gặp Tô huynh một lần, lại biểu đạt sự biết ơn trong lòng.”

Một trận chiến này của Tô Dịch ở Đại Ngụy Nguyệt Luân tông, không chỉ giúp tăng Đại Chu quốc uy đơn giản như vậy, thực ra càng sẽ sinh ra một loại uy hiếp cực kỳ đáng sợ đối với Đại Ngụy!

Đây mới là quan trọng nhất.

...

Cổn Châu, Thiên Nguyên học cung.

Minh Tuyền các.

“Đạo hữu lần này đi chỉ hai ngày thời gian, đã đánh bại Nguyệt Luân tông, kiếm áp Thu Hoành Không, từ nay về sau, toàn bộ thiên hạ Đại Ngụy, sợ là không ai dám đến Đại Chu gây chuyện sinh sự nữa.”

Đôi mắt sáng của Ninh Tự Họa mỉm cười, nhìn Tô Dịch ngồi ở nơi đó uống trà, tán thưởng.

Nàng cũng là không lâu trước đó mới nhận được tin tức, khi biết được Thu Hoành Không kiếm đạo cứ phách bực này cũng thua ở dưới tay Tô Dịch, trong lòng cũng rung động không thôi.

“Tin tức truyền thật nhanh.”

Tô Dịch lắc đầu một phen, “Đúng rồi, ngươi không phải nói có chuyện quan trọng sao?”

“Lan Sa ngày hôm qua truyền đến tin tức, ở sâu trong Đại Tần đệ nhất hung địa ‘Loạn Linh hải’ đã xuất hiện một hồi kinh biến, nghi là có một chỗ di tích cổ xưa ngang trời xuất thế.”

Ninh Tự Họa nhẹ nhàng nói: “Nghe nói, lúc ấy có dị tượng hiếm có trên đời vắt ngang bầu trời, bao phủ nghìn trượng trời cao, có tiếng hót thần bí không ngừng vang lên, có hư ảnh như một tòa thiên cung lộ ra trên đời.”

Tô Dịch ồ một tiếng, lộ ra vẻ mặt cảm thấy hứng thú, nói: “Còn có cái khác đáng giá lưu ý không?”

Ninh Tự Họa nói: “Không rõ, Lan Sa cũng không nói kỹ, nàng chỉ từ sư tôn nàng Vân Lang Thượng Nhân nơi đó tìm hiểu được, kinh biến ở sâu trong Loạn Linh hải kia, nghi là có liên quan với một đạo thống cổ xưa tên là ‘Quần Tiên Kiếm Lâu’.”

“Quần Tiên Kiếm Lâu? Một thế lực tu hành cổ xưa mà thôi, nhân vật trong môn đó thế mà to gan đến mức tự cho mình là ‘quần tiên’?”

Tô Dịch nhíu mày: “Cái này ngược lại khiến ta nghĩ tới một số việc, thường thường là thế lực yêu tu nhất mạch, thích nhất ở trên tên đạo thống của mình thêm hai chữ ‘Thần’ ‘Tiên’, tự cho mình là vậy, tự xưng là thoát khỏi thân thể bỉ lậu dã man, vũ hóa mà thành tiên lộ tu hành hạng người.”

Ninh Tự Họa không khỏi kinh ngạc: “Còn có ý kiến kiểu này? Ta trái lại là lần đầu tiên nghe nói, vậy đạo hữu hứng thú đối với trận kinh biến này hay không? Lan Sa nói, nàng ấy rất chờ mong có thể theo ngươi cùng nhau qua đó.”

Ánh mắt Tô Dịch có chút khác thường.

Trước đó không lâu, Vũ Lưu vương Nguyệt Thi Thiền còn từng mời hắn cùng nhau tới Đại Hạ, đi tham gia một hồi “Lan Đài pháp hội” kia.

Bây giờ, Lan Sa thế mà cũng mời mình tới Đại Tần, đi chỗ sâu trong Loạn Linh hải tìm kiếm cơ duyên.

Như vậy xem ra, mình hôm nay tựa như biến thành miếng bánh thơm rồi nha...

Nghĩ chút, Tô Dịch vừa muốn mở miệng, đột nhiên xa xa trên bầu trời, có một con Tật Quang Tước phi độn đến, nháy mắt đã đáp ở trên một cây tùng cách Minh Tuyền các không xa.

Ở trong móng vuốt của Tật Quang Tước quắp một bức thư bịt kín.

Bạn cần đăng nhập để bình luận