Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 4055: Thuyền phù du (1)

Chương 4055: Thuyền phù du (1)
Chương 4055: Thuyền phù du (1)
Chẳng qua, Tô Dịch sớm đoán trước được sẽ như thế, ở trước khi thần hồn Cổ Uẩn Thiện đánh tới, đã ngay lập tức lui bắn về.Đồng thời không chút do dự chắn Nhân Quả Thư trước người.Nhân Quả Thư: "..."Ngươi có biết lễ phép không! ?Thần hồn Cổ Uẩn Thiện lao vút đến.Có thể rõ ràng nhìn thấy, ở trong thần hồn hắn, có một phù chiếu màu đen lặng yên thiêu đốt lên.Một chớp mắt này, Tô Dịch sâu sắc phát hiện một hơi thở nguy hiểm trí mạng.Trên một trang sách trong Nhân Quả Thư trực tiếp toát ra một hàng chữ: "Đó là lực lượng ý chí của thần linh! Mau để Kiếm lão tam ra tay! Mau! !"Trong văn tự lộ ra cảm giác lo lắng cùng gấp gáp.Tô Dịch nheo đôi mắt lại."Chết!"Cổ Uẩn Thiện gào rống.Thần hồn của hắn giống như thiêu đốt lên, giống như thuấn di, đã tới phụ cận Tô Dịch.Nhưng một cái chớp mắt này, còn chưa chờ Tô Dịch ra tay, một mảng khí tức hỗn độn chợt từ trên trời giáng xuống.Ầm ầm! !Một đòn, thần hồn của Cổ Uẩn Thiện đã bị gắt gao trấn áp dưới đất.Ở trong thần hồn của hắn, một đạo phù chiếu màu đen đang thiêu đốt kia cũng bị áp chế từng chút một tắt đi, sau đó chia năm xẻ bảy.Đổi lại mà nói, một đòn ngọc đá cùng vỡ của Cổ Uẩn Thiện, ở thời khắc mấu chốt bị bóp chết!Một màn bất thình lình, lại chưa làm Tô Dịch cảm thấy quá bất ngờ.Ánh mắt hắn nhìn về phía chỗ cao trên bầu trời.Một con thuyền nhỏ dài hơn một trượng đặt ngang ở đó, thân tàu tràn ngập khí tức hỗn độn dày nặng.Lực lượng hỗn độn trấn áp Cổ Uẩn Thiện, chính là đến từ chiếc thuyền nhỏ này!"Chu* lão bát! Thì ra là ngươi!"* chu: con thuyềnNhân Quả Thư vang lên loạt soạt, trên trang sách hiện lên một câu, tỏ ra rất kích động.Chu lão bát?Có ý tứ gì, chẳng lẽ nói thuyền phù du cũng là một trong Hỗn Độn Cửu Bí! ?Tô Dịch chợt cảm thấy bất ngờ.Dù sao thuyền phù du chính là Lý Phù Du để lại, ngay cả tên cũng giống nhau, mặc cho ai có thể ngờ được, thuyền này là một trong Hỗn Độn Cửu Bí?"Lúc trước, ngươi vì sao không cầu cứu với ta, trong lòng ngươi rõ, chỉ cần ngươi mở miệng, ta sớm giúp ngươi giết một đôi nam nữ kia."Trên thuyền phù du, sương mù hỗn độn đột nhiên quay cuồng một trận, chỗ đầu thuyền lộ ra một bóng người mơ hồ, mơ hồ có thể thấy được, đó là một nam tử.Hắn đứng ở trong sương mù hỗn độn, bóng người cao gầy, mờ mịt như sương khói, giống như là một luồng hồn linh.Giọng hắn khàn khàn lạnh như băng, theo mở miệng, Nguyên Từ Thần Quang bao trùm trong thiên địa phụ cận, hoàn toàn bị lực lượng hỗn độn trên thuyền phù du phóng ra đẩy lui.Tô Dịch nghe vậy, chỉ thuận miệng trả lời ba chữ: "Không cần thiết.""Nhưng nếu không phải ta kịp thời ra tay, ngươi đã chết."Trên thuyền phù du, nam tử bóng người bao phủ ở trong sương mù hỗn độn giọng điệu lạnh lùng,"Hoặc là nói, ngươi đã sớm nhìn thấu ta sẽ không trơ mắt nhìn ngươi chết, cố ý không chịu mở miệng xin giúp đỡ?"Trong lời nói lộ ra một tia bất mãn.Tô Dịch cười cười, nói: "Làm sao, ta không mở miệng bảo ngươi hỗ trợ, ngược lại chọc ngươi phản cảm?"Nói xong, hắn nhìn về phía Cổ Uẩn Thiện bị trấn áp dưới đất, giọng điệu bình thản lạnh nhạt,"Còn có, ngươi đã nói sai một sự kiện, ngươi mặc dù không xuất hiện, ta cũng sẽ không chết."Hắn cũng có con bài chưa lật.Chẳng qua là chưa bị ép đến tuyệt cảnh mà thôi."Hừ!"Trên thuyền phù du, nam tử nói,"Tạm xem thương thế kia trên thân ngươi, cách tử vong cũng chỉ một tia. Ngươi cảm thấy, ta sẽ tin tưởng ngươi sẽ không bị tên kia giết chết?"Tô Dịch nhíu mày, ánh mắt một lần nữa nhìn về phía nam tử kia, nói: "Sao ta cảm giác, ngươi đối với ta tựa như mang theo bất mãn cùng địch ý?"Nam tử kia nhất thời trầm mặc.Tô Dịch thì lạnh nhạt nói: "Nghe rõ đây, mặc kệ ngươi là ai, lại có quan hệ thế nào với thuyền phù du, còn dám bất kính đối với ta, ta nhất định không tha cho ngươi.""Uy hiếp?"Nam tử kia giống như khó có thể tin, không thể tưởng tượng Tô Dịch một người sắp chết như vậy, sao dám nói ra đoạn lời này.Tô Dịch nói: "Ngươi có thể thử xem."Thân thể hắn có vô số vết thương, như đồ sứ dày đặc vết rạn, khí cơ toàn thân tiếp cận hỗn loạn. Máu tươi hãy còn tí tách chảy ra bên ngoài.Nhưng sống lưng hắn thẳng tắp như cũ, vẻ mặt bình tĩnh khiến lòng người run rẩy.Nam tử lại lần nữa trầm mặc.Trên mặt đất, thần hồn Cổ Uẩn Thiện đang tan vỡ từng tấc một, hắn gian nan ngẩng đầu, nhìn thuyền phù du trên trời, giọng khàn khàn mở miệng: "Ở trước khi trận chiến đấu này bắt đầu, ngươi vẫn luôn ở đó?""Không sai."Trên thuyền phù du, nam tử tiếc chữ như vàng.Vẻ mặt Cổ Uẩn Thiện trở nên u ám, như còn chưa từ bỏ ý định, ánh mắt lại nhìn về phía Tô Dịch,"Trước khi khai chiến, ngươi cũng sớm biết, có người ở trong bóng tối chờ ngươi mở miệng cầu cứu?"Tô Dịch nói: "Không sai."Cái này không có gì phải giấu diếm, từ khi tiến vào Nguyên Từ Băng Hải, hắn đã sinh ra một tia cảm ứng kỳ diệu, cảm ứng được thuyền phù du ẩn nấp trong bóng tối kia.Nhưng tương tự, hắn cũng phát hiện trên thuyền phù du kia có người!Thẳng tới lúc trước khi trận chiến đấu này bắt đầu, nam tử trên thuyền phù du lại chủ động truyền âm, nói chỉ cần Tô Dịch mở miệng xin giúp đỡ, hắn tự sẽ giúp Tô Dịch giết địch.Nhưng Tô Dịch từ chối.Một là không cần.Hai là không nắm chắc lai lịch của nam tử này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận