Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 644: Uy hiếp (1)

“Tô Dịch kẻ này không phải chỉ có tu vi tông sư sao, sao có thể cường đại như thế?”
Có người kinh hãi.

“Mạnh như tu hành chi sĩ Lữ Đông Lưu bọn họ cũng gặp nạn? Có phải cũng là Tô Dịch này gây ra hay không?”

Có người lưng phát lạnh.

“Quá đáng sợ rồi! Tô Dịch này ở trong một trận chiến phủ tổng đốc Cổn Châu, đã thoải mái tiêu diệt đám người Hỏa Khung vương Hạ Hầu Lẫm, mà dọc theo đường đi, tiên thiên võ tông ý đồ cướp đoạt tạo hóa trên người hắn nhiều cỡ nào, nhưng thế mà đều thất thủ!”

Có người vẻ mặt đầy chấn động.

... Toàn bộ đại điện đều lộn xộn, các nhân vật quyền quý Tiêu thị nhìn quen trường hợp lớn, ai cũng không thể bình tĩnh nổi.

Thấy một màn này, Tiêu Trọng Doanh nhíu mày, quát: “Hoảng hốt cái gì, Tô Dịch kia dù huyên náo long trời lở đất, cũng không quan hệ với chúng ta!”

Toàn trường yên tĩnh.

Nhưng rất nhanh, đã có người chần chờ mở miệng nói: “Nhưng, Tô Dịch này nghi là quan hệ tâm đầu ý hợp với Tiêu Thiên Khuyết lão gia tử, hắn lần này tới Ngọc Kinh thành, tất sẽ đi qua Bạch Châu, nhỡ đâu biết được những việc kia chúng ta làm...”

Nói đến đây, sắc mặt mọi người đều biến ảo một phen.

Tiêu Trọng Doanh lạnh nhạt nói: “Các vị yên tâm đi, Bạch Châu chính là đất kinh đô, cũng là địa bàn thế lực Ngọc Kinh thành Tô gia nắm giữ, Tô Dịch hắn chỉ cần dám xuất hiện ở Bạch Châu, nhất định sẽ lọt vào đả kích không ngờ được!”

Nói đến đây, hắn mỉm cười, thản nhiên nói: “Chúng ta... Chỉ cần xem kịch là được.”

Xem kịch?

Mọi người đang ngồi đều ý thức được, Tiêu Trọng Doanh trong lời có chuyện!

“Ý tứ của tộc trưởng là, lực lượng Ngọc Kinh thành Tô gia sớm làm đủ chuẩn bị, chỉ cần Tô Dịch kia dám xuất hiện ở Bạch Châu, thì nhất định phải chết không thể nghi ngờ?”

Có người nhịn không được hỏi.

Tiêu Trọng Doanh lạnh nhạt nói: “Tô Dịch sẽ không chết, ta không rõ, ta chỉ biết, hiện nay Ma Vân vương Thạch Lan Sơn đại nhân bên kia đã sớm gối giáo chờ sáng, chỉ chờ Tô Dịch kẻ này xuất hiện!”

Dừng một chút, hắn lộ ra một nụ cười ý vị sâu xa: “Các vị, Tô Dịch kia có lẽ mạnh đến mức có thể tiêu diệt tiên thiên tông sư, nhưng Ngọc Kinh thành Tô gia... Cũng không phải ăn chay! Chúng ta... Vui vẻ xem kịch là được rồi.”

Nói xong, hắn tùy tay bưng chén trà lên nhấp một ngụm, dáng vẻ nhàn nhã.

“Hồi bẩm tộc trưởng, đại tiểu thư đã trở lại, nàng...”

Ngoài đại điện, một tùy tùng vội vàng đến bẩm báo, nhưng không chờ nói xong, đã bị Tiêu Trọng Doanh ngắt lời.

“Đại tiểu thư? Đại tiểu thư nào?”

Trên nét mặt Tiêu Trọng Doanh hiện lên một mảng lạnh lùng, ra vẻ nghi hoặc, “Ta sao lại không biết, Tiêu thị chúng ta hôm nay còn có một đại tiểu thư?”

Các đại nhân vật đang ngồi vẻ mặt đều có chút khác thường.

Tùy tùng kia nhất thời kinh hoảng, ‘Bịch’ quỳ xuống đất, run giọng nói: “Tiểu nhân đáng chết! Tiểu nhân đáng chết!”

Tiêu Trọng Doanh lạnh nhạt nói: “Ngươi mang lời nói lại lần nữa.”

Tùy tùng hít sâu một hơi, nói: “Hồi bẩm tộc trưởng, Tiêu Tử Cận con gái tông tộc tội đồ Tiêu Hoành Thu đã trở lại!”

Tiêu Trọng Doanh lúc này mới hài lòng nói: “Mặc kệ như thế nào, Tử Cận cũng là cháu gái họ của ta, trên người chảy dòng máu Tiêu gia, nó nếu lạc đường biết quay lại, ta tự nhiên sẽ không trách móc nặng nề nó nữa, ngươi truyền lệnh ta, cấm túc nó ở ‘Lãnh Thạch trai’ là được.”

Tùy tùng kia lại hoảng hốt nói: “Tộc trưởng, Tiêu Tử Cận là dẫn người xông vào tông tộc!”

Mọi người đang ngồi đều ngẩn ngơ, dẫn người xông về?

Tiêu Tử Cận này thật to gan!

Tiêu Trọng Doanh nhíu mày, nói: “Nó dẫn theo bao nhiêu người, đã bắt lại chưa?”

Tùy tùng đầu đầy mồ hôi, lắp bắp nói: “Đi cùng Tiêu Tử Cận có ba người, một người là trưởng lão Tạ Viễn Sơn, một người là đại tông sư Bùi Vân Độ, một người khác là một thiếu niên gương mặt xa lạ...”

Mới nói tới đây, Tiêu Trọng Doanh không khỏi bật cười, nói: “Ta còn cho rằng nha đầu kia có năng lực lớn bao nhiêu, thì ra chỉ dẫn theo chút nhân thủ này.”

Người khác đang ngồi cũng đều nở nụ cười, Tạ Viễn Sơn? Một con chó săn những năm gần đây đi theo ở bên người Tiêu Hoành Thu mà thôi.

Trái lại Bùi Vân Độ đáng giá lưu ý vài phần, nhưng cũng chỉ vậy mà thôi.

Ở trên địa bàn của Tiêu thị, đừng nói Bùi Vân Độ hắn, dù là tiên thiên tông sư đến đây, cũng phải thành thành thật thật sụp mí cúi đầu!

“Dung Tranh.”

Tiêu Trọng Doanh thuận miệng phân phó: “Ngươi dẫn một ít người đi bắt bọn hắn tới đây, ta muốn làm bọn hắn đều quỳ ở đây cúi đầu nhận tội.”

“Vâng!”

Lúc này, một nam tử áo bào đen cường tráng khỏe mạnh đứng dậy, xoay người mà đi.

Liệt Dung Tranh, cao thủ đứng đầu tông sư tầng năm cảnh, cũng là một trong các phụ tá đắc lực bên người Tiêu Trọng Doanh.

Tiêu Trọng Doanh vừa uống trà, vừa lạnh nhạt mở miệng nói: “Các vị, chúng ta tạm thời chờ đợi một lát, Tạ Viễn Sơn không tính là gì, trái lại Bùi Vân Độ này... Thế mà lại to gan đến mức dám xen vào chuyện tông tộc chúng ta, lần này phải cho hắn một cái giáo huấn suốt đời khó quên!”

Mọi người đang ngồi đều cười phụ họa.

Nhưng chỉ một lát sau.

Một tràng tiếng kêu ồn ào hoảng sợ từ bên bờ hồ nơi xa truyền đến.

“Không ổn rồi! Đại tiểu thư dẫn người giết đến rồi!”

“Tộc trưởng, việc lớn không ổn rồi!”

“Không ——!”

Thanh âm ồn ào đó còn kèm theo một tràng tiếng kêu thảm, dù là ở trên Ngâm Phong lâu giữa hồ, cũng nghe rõ ràng.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Trong đại điện Ngâm Phong lâu, sắc mặt Tiêu Trọng Doanh trầm xuống, chợt vươn người đứng dậy, tới ngoài đại điện, dựa vào lan can trông về phía xa.

Đại nhân vật khác đang ngồi, cũng đều lần lượt đứng dậy, đi qua theo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận