Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 3001: Đột phá (1)

“Không sai, sự việc đã xuất hiện cơ hội xoay chuyển, trải qua một chuyện này, đủ để chứng minh chỉ cần biểu lộ ra đủ thành tâm và thiện ý, nhất định có cơ hội đạt được Tô Dịch hồi báo! Như vậy, về sau tự nhiên có nhiều cơ hội hợp tác hơn!”
Phi Tiên Cấm Khu, sau khi biết được tin tức, Mạc Thanh Sầu nữ mặc nam trang hiện lên một tia biểu cảm vui mừng.

“Lê Chung, một tháng sau, ngươi dẫn theo các cường giả phù hợp điều kiện dưới trướng chúng ta, tự mình đi Thanh Nguyệt sơn một chuyến.”

“Vâng!”

Lê Chung cũng rất vui vẻ, cười nhận lệnh.

Nghĩ một chút, Mạc Thanh Sầu bổ sung nói: “Đúng rồi, cũng không thể để Tô đạo hữu hỗ trợ không công, ta sẽ chọn lựa một lô lễ vật, đến lúc đó do ngươi mang qua.”

Nói xong, Mạc Thanh Sầu khó nén vui sướng, khẽ nói: “Cái gọi là giao tình, đó là có qua có lại, tin tưởng về sau, Tô đạo hữu sẽ càng ngày càng vui vẻ hợp tác với chúng ta!”

...

Xích Thành đạo tông.

Một vị đồ cổ trong lòng thoải mái, phát ra tiếng cười to sang sảng, “Nước cờ này, đi đúng rồi!”

“Từ nay về sau, giữa chúng ta cùng Tô Dịch Tô đạo hữu, tất nhiên sẽ có càng nhiều cơ hội tiến một bước hợp tác, đôi bên cùng có lợi.”

“Mà mọi người trên dưới Xích Thành đạo môn chúng ta, đều có cơ hội đúc lại đạo thể, tu hành trở lại, ở trong đại thế thiên địa kịch biến này, kiếm chỉ tiên môn!”

Đoạn lời này vừa nói ra, một đám đại nhân vật Xích Thành đạo môn trong cung điện đều vui vẻ ra mặt.

Vị đồ cổ kia lập tức làm ra quyết đoán: “Liễu Hành, một tháng sau, do ngươi dẫn theo các môn nhân Hợp Đạo cảnh cùng với dưới Hợp Đạo cảnh của tông môn, tới Thanh Nguyệt sơn một chuyến.”

“Nhớ kỹ, cần phải khách khí một chút đối với vị Tô đạo hữu kia, trên lễ tiết không thể có bất cứ sự chậm trễ nào.”

“Mặt khác, chọn lựa một ít bảo vật trong kho báu tông môn, cùng nhau mang theo, Tô đạo hữu bánh ít đi, bánh quy lại, chúng ta cũng không thể đi tay không.”

Lúc này, một vị đại nhân vật tên là Liễu Hành đứng lên, cười nhận lệnh.

...

Từng màn như vậy, xảy ra ở trong rất nhiều đạo thống thái cổ.

Trước đó không lâu, các đạo thống thái cổ này đều từng tỏ thái độ, nguyện dốc hết toàn lực giú Tô Dịch tìm tung tích Thợ May.

Chỉ là, ai cũng không ngờ, hồi báo của Tô Dịch sẽ đến nhanh như vậy, mới trôi qua mấy ngày thời gian mà thôi, Tô Dịch đã tỏ thái độ, muốn giúp bọn họ!

Cho dù giúp chỉ là nhân vật Hợp Đạo cảnh cùng dưới Hợp Đạo cảnh, nhưng khởi đầu tốt như vậy, đã đủ để bọn họ các đạo thống thái cổ này phấn chấn cùng chờ mong.

...

Mà đối với đạo thống thái cổ như Huyễn Kiếm tiên lâu, Hoàng Tuyền ma sơn, Thiên Ẩn tiên môn... từng hoàn toàn kết thù với Tô Dịch mà nói, tin tức này làm bọn họ đều không cách nào bình tĩnh, hổn hển!

“Họ Tô kia, cũng biết sợ hãi sao? Nếu không, vì sao sẽ chủ động hướng các thế lực thái cổ đó lấy lòng?”

Có người cười lạnh.

“Chung quy chỉ là một vụ giao dịch mà thôi, yên tâm, các đạo thống thái cổ kia tuyệt đối không có khả năng cùng tiến cùng lui với hắn!”

Có người lên tiếng khẳng định.

Nhưng mọi người đều rõ, quả thật, các đạo thống thái cổ kia không có khả năng kết minh với Tô Dịch, nhưng đã tiếp nhận thiện ý của Tô Dịch, các đạo thống thái cổ đó lại nào có thể đi đối địch Tô Dịch nữa?

Như thế, đủ để Tô Dịch giảm bớt rất nhiều thế lực đối địch!

“Ài, nếu chúng ta lúc trước chưa tham dự một trận chiến đài Tử Tiêu, cũng có thể đổi lấy cơ hội như vậy hay không?”

Có người thở dài, hối hận không thôi.

“Chờ coi, trừ phi họ Tô kia giao ra Luân Hồi áo nghĩa, nếu không, hắn dù có nhảy nhót tới đâu nữa, cũng nhất định sẽ gặp thanh toán!”

Có người nghiến răng nghiến lợi.

...

Tóm lại, các đạo thống thái cổ thù hận Tô Dịch, cho dù phản ứng đều không giống nhau, nhưng không có ngoại lệ, đều rất đỏ mắt!

Đỏ mắt các đạo thống thái cổ từng bày tỏ thái độ giúp Tô Dịch tìm Thợ May!

Dù sao, ai không muốn nhanh chóng đánh nát nguyền rủa trên người?

Ai không muốn lấy lại được cuộc sống mới?

Ngay cả một ít hậu duệ tiên nhân cũng không thể bình tĩnh, ùn ùn bàn bạc đối sách, đang tự hỏi kế tiếp rốt cuộc nên đối đãi Tô Dịch như thế nào.

...

Ở lúc bên ngoài gió nổi mây phun, Tô Dịch đang bế quan.

Ầm!

Đạo quang lấp lánh như thác, từ trên bóng người ngồi khoanh chân kia của Tô Dịch lan tỏa chảy xuôi, làm nền một thân khí tức của hắn cũng trở nên thần thánh mà trang trọng.

Ở trong cơ thể của hắn, hình thái ban đầu của Động Vũ thế giới từ từ xoay tròn, đan xen ra nhật nguyệt tinh tú, thiên kinh địa vĩ, núi sông vạn tượng, giống như đang diễn hóa một phương thế giới diễn biến, vòng đi vòng lại, sinh sôi không thôi.

Mà ở trước người hắn, lơ lửng những viên đan dược cấp Vũ Hóa trong suốt lấp lánh, đều rực rỡ như ánh bình minh, phẩm tướng siêu tuyệt, như tinh tú xếp thành hàng, vờn quanh ở quanh thân Tô Dịch.

Cách mỗi một đoạn thời gian, sẽ có một viên đan dược bị khí cơ quanh thân Tô Dịch dẫn dắt, dung nhập trong cơ thể hắn, hóa thành dược lực mênh mông dày nặng, khuếch tán ở trong tứ chi bách hải, kinh lạc huyệt khiếu.

Mà một thân khí cơ của Tô Dịch cũng theo đó được không ngừng rèn luyện, củng cố và thăng hoa...

Huyền bí của Động Vũ cảnh, Tô Dịch sớm đã hiểu rõ trong lòng.

Vô luận là quan chủ, hay Thẩm Mục, đều ở cảnh giới này có trình độ đủ để độc bộ cổ kim.

Bạn cần đăng nhập để bình luận