Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 4477: Vật vi cấm. Kỷ nguyên hỏa chủng (2)

Chương 4477: Vật vi cấm. Kỷ nguyên hỏa chủng (2)
Chương 4477: Vật vi cấm. Kỷ nguyên hỏa chủng (2)
Hắn nói: "Cái thẻ ngọc này, chẳng lẽ cũng đến từ kiếp thứ nhất của ta?""Không sai."Công Dã Phù Đồ gật đầu."Đa tạ."Tô Dịch chắp tay cảm tạ.Hắn quả thực phải cảm tạ đối phương, nếu không có đối phương ở trong vô tận năm tháng vẫn chờ đợi mình, mình sợ là sớm đã bỏ lỡ mọi thứ hôm nay đạt được.Công Dã Phù Đồ cười khổ xua tay: "Cảm tạ ta làm cái gì, cái này vốn là chính ngươi an bài cho bản thân."Lời này không giả.Vô luận là Bàn Cờ Dịch Thiên, hay là thẻ ngọc ghi lại "Cứu Cực chi cảnh" này, thật là kiếp thứ nhất của Tô Dịch để lại cho bản thân.Do dự một phen, Công Dã Phù Đồ nói: "Đúng rồi, ngươi khi nào có thể đặt chân Cứu Cực chi cảnh này? Ta muốn tận mắt quan sát."Trong vẻ mặt tràn đầy chờ mong.Tô Dịch nghĩ một chút, nói: "Ta cần một cái cơ hội.""Cơ hội gì?" Công Dã Phù Đồ tò mò."Cơ hội ở trong chiến đấu hướng tử mà sinh."Tô Dịch nói,"Hơn nữa, ta còn cần tiến một bước tìm hiểu phương pháp đột phá Cứu Cực chi cảnh, trong thời gian ngắn, chỉ sợ không được."Đánh vỡ một thân đạo hạnh! Hành động như vậy quá nguy hiểm, không cho phép Tô Dịch không thận trọng đối đãi.Công Dã Phù Đồ không khỏi tiếc nuối, không hỏi đề tài này nữa, nói: "Một luồng lực lượng thần hồn này của ta bám vào trên Bàn Cờ Dịch Thiên, hôm nay bảo vật này đã vỡ, một luồng lực lượng thần hồn này cũng sắp tiêu tán, chẳng qua, về sau ngươi nếu đặt chân dòng sông vận mệnh, bản tôn của ta tất nhiên sẽ ngay lập tức tới gặp."Tô Dịch gật gật đầu."Mặt khác, tầng thứ chín có thứ ngươi muốn, có liên quan với Cổ Thần Chi Lộ, cũng có liên quan với ngươi thành thần."Công Dã Phù Đồ nói,"Ngươi cần phải để ý một chút."Tô Dịch kinh ngạc nói: "Thần nghiệt tầng thứ chín rất mạnh?""Tầng thứ chín không có thần nghiệt, cũng không có bất cứ đối thủ nào."Công Dã Phù Đồ lắc đầu nói,"Chỉ có một loại vật vi cấm vô cùng cấm kỵ nguy hiểm."Tô Dịch nhất thời giật mình.Vật Vi Cấm!Đã có kẻ vi cấm, tự nhiên có vật phẩm vi cấm không bị trật tự quy tắc chư thiên ràng buộc cùng cất chứa.Loại bảo vật này, được gọi chung là vật vi cấm.Tô Dịch dám xác định, Cửu Ngục Kiếm chính là một vật vi cấm!Hơn nữa là vật vi cấm cực đoan khủng bố."Đó là bảo vật gì?"Tô Dịch truy hỏi.Công Dã Phù Đồ cười thần bí,"Ngươi tự mình nhìn một cái là biết."Tô Dịch cũng nhịn không được muốn đánh gã này, hắn thống hận nhất, chính là loại kẻ cố tỏ vẻ thần bí này! Ra vẻ cao thâm, không nói tiếng người!Cuối cùng, Tô Dịch chưa nói gì, quay đầu đi về phía cầu thang đá cuối đại điện.Công Dã Phù Đồ cười nhìn một màn này.Trong lòng thì có chút khẩn trương.Gã này, nhỡ đâu nếu không thể hàng phục món vật vi cấm kia, tất nhiên sẽ có nguy hiểm tính mạng!Làm sao bây giờ?Mình cần đi nhắc nhở một phen nữa hay không?Bỏ đi.Mình từng đáp ứng, không can dự tất cả hành động của hắn ở trong Cổ Nghiệt tháp. ...Cổ Nghiệt tháp tầng thứ chín.Nơi này ở vị trí đỉnh tháp của Cổ Nghiệt tháp, ở bên ngoài, phụ cận đỉnh tháp phân bố không biết bao nhiêu vết rách thời không, tất cả đều lẳng lặng lơ lửng ở đó, nhìn mà ghê người.Mà ở bên trong, trong đại điện tầng thứ chín này, chỉ lơ lửng một ngọn lửa.Chỉ to bằng bàn tay, lơ lửng ở đó, ngọn lửa như hỗn độn, quang ảnh u ám tối nghĩa, khi ngọn lửa lay động, bắn ra vô số mưa ánh sáng phù văn thần bí cấm kỵ.Ầm!Khi Tô Dịch vừa đặt chân tầng thứ chín, một luồng lực lượng nóng rực khó có thể hình dung đập vào mặt, khiến thân thể hắn như bị điểm hỏa, thần hồn như bị thiêu đốt, sinh ra đau đớn bị bỏng kịch liệt.Giống như ngay sau đó sẽ bị đốt thành tro tẫn!Hơn nữa, loại lực lượng thiêu đốt đó có mặt khắp nơi, không đâu không chui vào, giống như có thể đến chỗ sâu trong linh hồn, cho dù vận chuyển toàn bộ tu vi, cũng không thể phản kháng!Lập tức, Tô Dịch biến sắc.Đây là vật vi cấm gì, chỉ là khí tức đã khủng bố như thế?Không đợi Tô Dịch nghĩ nhiều, một ngọn lửa kia giống như phát hiện hắn đến, đột nhiên run lên.Sau đó, đầu Tô Dịch 'Ầm' một tiếng!Cả người như đặt mình trong lò lửa, đạo thể, thần hồn, tâm cảnh đều có dấu hiệu thiêu đốt, ngay cả Cửu Ngục Kiếm trong thần hồn cũng bị kinh động, từ trong yên lặng tỉnh lại.Cũng ngay tại một chớp mắt này, khi Tô Dịch vận chuyển lực lượng luân hồi, tất cả đều thay đổi.Tựa như lập tức từ trong dung nham nóng bỏng sôi trào, đi tới trong dòng nước mát mẻ thoải mái, cảm giác nóng rực đốt cháy cả người theo đó không còn sót lại chút gì, mỗi một tấc da thịt cùng lỗ chân lông đều như ngâm ở trong suối nước lạnh, Tô Dịch thoải mái tới mức thiếu chút nữa rên rỉ lên.Lúc trước, thực sự có thể xưng là băng hỏa lưỡng trọng thiên!Tất cả cảm giác bỏng cùng không khoẻ, đều không thấy nữa.Theo Tô Dịch thúc giục lực lượng luân hồi đến mức tận cùng, khí tức nóng rực tràn ngập trong cả tòa đại điện đều không còn sót lại chút gì.Mà một ngọn thần diễm tối nghĩa như hỗn độn kia, thì lập tức trở nên yên tĩnh vô cùng.Ngay lập tức, Tô Dịch cất bước đi qua, trong bàn tay bao trùm lực lượng luân hồi, từng chút một chộp về phía ngọn lửa.Một chớp mắt đó nắm lấy một ngọn thần diễm này, một phần cảm ngộ trào lên trong lòng.Đây là Kỷ Nguyên Hỏa Chủng*!* nguồn lửa, mồi lửa
Bạn cần đăng nhập để bình luận