Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 760: Nhất khí lục thần (2)

Chính như Chu Trường Dịch nói, nếu Tô Dịch cố ý trả thù, tuyệt đối là chạy hòa thượng không chạy được miếu.
Ầm!

Trong tích tắc, các đại nhân vật này liên thủ, thần uy phóng thích, làm thiên địa biến sắc.

“Bộ dáng lúc này mới hơi giống hạng người tu hành, chỉ cần các ngươi không chạy, khi giết các ngươi, ta tự sẽ cho các ngươi một kiểu chết tôn nghiêm.”

Tô Dịch gật gật đầu.

Hắn hãy còn bàn tay trần, trên bóng người cao gầy lại có các luồng tiên thiên chi khí màu xanh mơ hồ, tựa như ảo mộng, kỳ ảo xuất trần.

“Ra tay!”

Chu Trường Dịch thúc giục Tử Lôi kiếm.

Ầm!

Trong hư không lao ra thiên lôi kiếm khí màu tím to như thùng nước, từ trên trời giáng xuống, thanh thế kinh người.

Đồng thời, Chu Trường Dịch há mồm phun, phun ra một viên thần châu, rực rỡ như mặt trời màu đỏ, lửa như thủy triều, có uy thế thiêu đốt trời đất.

Ly Hỏa Thần Châu!

Một món linh bảo cực có uy lực hủy diệt.

“Giết!”

Cùng lúc đó, Vân Chung Khải đạp không mà lên, bàn tay ngự đạo ấn, tới công phạt.

Tịch Hà thúc giục một cái bình bát thần quang lượn lờ, cách không gian bao phủ về phía Tô Dịch.

Sử Phong Lưu ngự kiếm mà đi, kiếm quang vù vù, kiếm khí thông thiên triệt địa.

Hỏa Tùng chân nhân giờ khắc này cũng lấy ra bảo vật của mình, một cây thước ngọc màu vàng, vỗ ngang trời một phát, liền có ngàn vạn cầu vồng thần, bắn đi trên không.

Ầm ầm ~

Thiên địa rung chuyển, đại chiến bùng nổ lần nữa.

Nhưng, giờ khắc này Tô Dịch đã lười dây dưa tiếp.

Trong tích tắc, bóng người hắn đột phá vòng vây, tới trước người Vân Chung Khải.

Quyền thứ nhất, Tô Dịch đánh bay đạo ấn trong tay Vân Chung Khải, mặt ngoài đạo ấn cũng xuất hiện từng vết nứt như mạng nhện.

Quyền thứ hai, trực tiếp đánh nổ thân thể Vân Chung Khải vẻ mặt kinh hãi, ngay cả lượng lớn hộ thân pháp khí trên người gã cũng tan vỡ.

Vẻn vẹn hai quyền mà thôi, vị thái thượng trưởng lão đến từ Đại Ngụy Nguyệt Luân tông này thể xác nổ tung, chia năm xẻ bảy, trực tiếp bị đánh nổ.

“Một kẻ sau.”

Không đợi mọi người hoàn hồn, bóng người Tô Dịch đã tựa như một tia chớp hư ảo, lao về phía Tịch Hà.

“Thiện tai!”

Lại thấy Tịch Hà lúc này đột nhiên lộ ra vẻ mặt thương người trách trời, hai tay chắp lại, miệng tụng Phật âm vang vọng tối nghĩa.

Ầm!

Bóng người hắn chợt tỏa sáng rực rỡ, giống như thiêu đốt lên, lửa Phật ngập trời hóa làm một con loan điểu tắm lửa giương cánh, bổ nhào về phía Tô Dịch.

Nghiệp Hỏa Phi Loan Thuật!

Một loại thuật cấm kỵ lấy tự thiêu tu vi làm thủ đoạn, làm cử chỉ sát nhân thành nhân.

Một khi thi triển, liền như điểm hỏa một thân tinh khí thần cùng đạo hạnh, mang toàn bộ lực lượng đều hội tụ ở trong một đòn, quả nhiên là khủng bố vô cùng.

Thuật cấm kỵ như vậy, sớm không để ý sống chết của bản thân, mưu cầu chính là ngọc đá cùng vỡ với kẻ địch!

Con ngươi Tô Dịch hơi co lại, bỗng nhiên hít sâu một hơi, kết ấn ở trước người.

Ông!

Tiên thiên chi khí màu xanh chợt xuất hiện, diễn hóa thành một chưởng ấn kỳ dị, như nhiều tầng cánh hoa đan xen nở rộ, ngưng tụ ở trước người Tô Dịch.

Niêm Hoa Vô Lượng Ấn!

Đây cũng là một loại bí thuật Phật môn, truyền thừa từ Đại Hoàng đệ nhất thánh địa Phật tu “Tiểu Tây Thiên”, nếu do Phật Đà Hoàng cảnh thi triển, đủ có thể ở trong tích tắc ngưng tụ tám ngàn bốn trăm kết giới phòng ngự.

Trước mắt, Tô Dịch thi triển ra Niêm Hoa Vô Lượng Ấn, tuy chỉ mười hai tầng kết giới, hơn nữa ảo diệu ẩn chứa chỉ là da lông.

Nhưng lực phòng ngự bậc đó, đối mặt tu sĩ nguyên đạo nhân vật bực này, đã có thể xưng là không thể phá vỡ!

Ầm!

Loan điểu tắm lửa, vỗ cánh lao tới, hung hăng đánh vào trên Niêm Hoa Vô Lượng Ấn, trong tích tắc mà thôi, từng tầng cánh hoa như kết giới nứt nẻ, sinh ra tiếng nổ vang đinh tai nhức óc.

Mảnh thiên địa đó cũng bị ánh lửa hừng hực bao phủ, thanh thế kinh người.

Nhưng khi khói sóng lan tỏa biến mất, chỉ thấy Niêm Hoa Vô Lượng Ấn trước người Tô Dịch còn có ba tầng kết giới, làm Tô Dịch không hề tổn hao gì.

Mà “Nghiệp Hỏa Phi Loan Thuật” kia lấy tính mạng Tịch Hà làm trả giá, thiêu đốt một thân tu vi cùng tinh khí thần, lại từ đây bị hóa giải trong vô hình!

Tịch Hà thấy vậy, không khỏi phát ra một tiếng thở dài, ngay cả trả giá tính mạng, cũng không thương tổn được một sợi tóc gáy của Tô Dịch, có thể nào không làm người ta uể oải?

Sau đó, bóng người Tịch Hà ở trong lửa Phật chói mắt hóa thành tro tàn phiêu linh.

Vị thủ tịch trưởng lão đến từ Thượng Lâm tự La Hán đường này chết từ đây.

Toàn trường rung động.

Trước sau vài chớp mắt mà thôi, Vân Chung Khải và Tịch Hà hai vị nhân vật lục địa thần tiên phân biệt đến từ Đại Ngụy, Đại Tần này đều mất mạng ở đây!

Một kẻ bị hai cú đấm đánh nổ.

Một kẻ tự thiêu tu vi liều mạng mà chết!

Một màn đó, không biết bao nhiêu người nhìn mà tâm thần run rẩy.

“Kẻ tiếp theo.”

Vẻ mặt Tô Dịch bình thản, hắn căn bản không hề dừng lại, cùng lúc Tịch Hà chết, bóng người hắn chợt lóe, đã lao về phía Hỏa Tùng chân nhân khoảng cách gần nhất.

Hỏa Tùng chân nhân biến sắc, ngay lập tức né tránh, đồng thời thúc giục thước ngọc màu vàng, cách không gian chém ra mấy trăm hơn một ngàn cầu vồng thần, giống như trăm ngàn thanh kiếm sắc bén gào thét lao đi.

Tô Dịch vung tay áo.

Ầm!

Cầu vồng thần đầy trời đứt đoạn tán loạn.

Cùng lúc đó, ngón tay hắn tạo thành kiếm đâm ra.

Vù!

Một luồng kiếm khí màu xanh lướt đi, dài chừng trăm trượng, bỗng dưng xuất hiện ở trên không Hỏa Tùng chân nhân, chém xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận