Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 2765: Bao giờ mới hết (2)

Ở đương thời, kẻ có thể sánh vai với hắn, cũng chỉ một dúm người mà thôi.
Như là chưởng giáo Cửu Thiên các, tổ sư Họa Tâm trai, giáo chủ Tinh Hà thần giáo vân vân.

Mà theo hắn xuất hiện, bầu không khí áp lực kia trong thiên địa nhất thời gột rửa hết, ánh mặt trời sáng ngời, vạn tượng trang nghiêm, như thần tử nghênh đón quân vương giá lâm.

Uy thế cỡ đó, đủ có thể khiến các nhân vật Động Vũ cảnh đương thời tự biết xấu hổ.

“Quan chủ, lấy thân phận của ngươi, cần gì làm khó đám tiểu bối này của Thái Ất đạo môn ta?”

Trong hư không, Đặng Tả không để ý tới các môn đồ kia, đôi mắt xa xa nhìn về phía Tô Dịch.

Tô Dịch chậm rãi nói: “Tiểu bối nhà ngươi thiếu sự thu thập, không đánh một trận, thì không biết cụp đuôi làm người.”

Đoạn lời này, khiến đám người Ông Bộc đều cảm thấy xấu hổ và giận dữ.

Đặng Tả hơi trầm mặc, nói: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

Trong lòng Ông Bộc chấn động, cúi đầu, mang ngọn nguồn sự việc lần lượt kể ra.

Biết được Thanh Tiêu bị giết, Thái Ất Thần Tôn trận bị phá, vẻ mặt Đặng Tả không một gợn sóng, giống như căn bản không thèm để ý.

Nhưng khi biết được tin tức, quan môn đệ tử Cố Linh Vận của hắn bị giết, vị lão đạo nhân danh chấn tinh không các giới này lặng yên nhíu mày.

Đôi tay thu ở trong tay áo kia cũng lặng yên nắm lại một cái.

Thẳng đến lúc nghe nói, một tòa tiên đạo kiếm trận kia do lão bố trí, cũng chưa thể ngăn được bước chân Tô Dịch, Đặng Tả không khỏi càng thêm trầm mặc.

Mọi người không khỏi lo sợ.

Thương vong thê thảm nặng nề như vậy, làm bọn họ đều không dám trực diện ánh mắt Đặng Tả.

Ngoài sơn môn, Tô Dịch nói: “Lão lỗ mũi trâu, ngọn nguồn sự việc ngươi đã biết được, ngươi cảm thấy ta có tính là lấy lớn bắt nạt nhỏ hay không?”

Đặng Tả vẫn luôn trầm mặc khẽ lắc đầu.

Vẻ mặt lão như giếng cổ không một gợn sóng, nâng tầm mắt nhìn Tô Dịch, nói: “Oan có đầu, nợ có chủ, ân oán giữa ngươi ta, vốn nên giải quyết ở giữa ngươi ta, mà nay, Thái Ất đạo môn ta đã trả giá thê thảm nặng nề, việc này dừng ở đây, như thế nào?”

Mọi người kinh ngạc, thiếu chút nữa không dám tin vào tai mình.

Lão tổ xuất hiện, lại nào có thể muốn lựa chọn để yên cho qua chuyện?

Tô Dịch lắc lắc đầu, từ chối: “Không được.”

Lập tức, mọi người đều thiếu chút nữa ngây dại.

Đặng Tả lão tổ quyết ý dàn xếp cho qua chuyện, đã làm bọn họ có chút khó có thể tiếp nhận.

Nhưng ai ngờ được, Tô Dịch thế mà trực tiếp từ chối!

“Đã biết như thế.”

Đặng Tả thở dài một tiếng, lẩm bẩm, “Đáng tiếc, bản tôn của ta không ở đây, nếu không, trái lại thật muốn nhân cơ hội này, thử một chút năng lực chuyển thế chi thân này của ngươi.”

Nói đến đây, lão như làm ra quyết đoán, nói: “Việc hôm nay, một mình ta gánh vác, ta cam đoan, từ nay về sau trên dưới Thái Ất đạo môn, sẽ không xen vào ân oán giữa ngươi ta nữa!”

“Ngoài ra, hai con tin kia, không cần lo lắng nguy hiểm tính mạng nữa, tông môn sau lưng bọn họ, càng không cần lo lắng về sau bị trả thù.”

Thanh âm bình tĩnh, lộ ra hương vị không cho phép làm trái.

Sau đó, Đặng Tả nhìn Tô Dịch, nói: “Đạo hữu cảm thấy như thế nào?”

Tô Dịch tán thưởng: “Nếu các đồ tử đồ tôn kia của ngươi làm việc có thể đẹp giống như ngươi, nào đến nỗi sẽ có thảm kịch hôm nay trình diễn?”

Đây là Đặng Tả.

Một đối thủ đáng giá quan chủ coi trọng.

Nhưng vậy còn chưa đủ.

Tô Dịch nói: “Muốn để ta dừng tay chưa chắc là không thể, nhưng, ta cũng có điều kiện.”

Đặng Tả ánh mắt vi diệu, lão cũng không kỳ quái.

Làm đối thủ cũ, lão đã quá hiểu biết bản tính quan chủ, căn bản không phải tùy tùy tiện tiện có thể đuổi đi.

Nếu không bỏ vốn gốc, chuyện hôm nay, nhất định khó có thể giải quyết êm xuôi!

Hít sâu một hơi, Đặng Tả khẽ gật đầu nói: “Rửa tai lắng nghe.”

Tô Dịch thuận miệng nói: “Ta cần bồi thường, ta thấy tòa tiên đạo kiếm trận kia không tệ.”

Lời này vừa nói ra, mọi người nhất thời tức giận.

Ông Bộc, Lý Tầm Chân bọn họ tức giận đến thiếu chút nữa hộc máu, điều kiện này, đâu chỉ là công phu sư tử ngoạm, rõ ràng chính là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, muốn mang Thái Ất đạo môn bọn họ giết tới chết!

Khóe môi Đặng Tả cũng không khỏi hung hăng run rẩy một cái, sắc mặt cứng ngắc.

Nhưng cuối cùng, lão gật gật đầu, ra vẻ lạnh nhạt nói: “Mấy năm nay, trong tinh không lục tục xuất hiện một ít cơ duyên cùng tạo hóa có liên quan với liệt tiên, tiên đạo kiếm trận này tuy quý giá, nhưng đạo hữu đã thích, tặng ngươi là được.”

Dứt lời, trong lòng lão cũng mơ hồ đau đớn.

Tòa tiên đạo kiếm trận này, tuyệt đối có thể xưng là tạo hóa chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, lúc trước vì đạt được trận này, lão càng đã trả giá thật lớn.

Ngay cả ở lúc bố trí trận này, cũng thiếu chút nữa mang thần liệu của kho báu tông môn dọn sạch!

Cứ như vậy tặng người, ai có thể không đau thịt?

Tất cả mọi người Thái Ất đạo môn trợn tròn mắt.

Đánh vỡ đầu, bọn họ cũng không ngờ, lão tổ sẽ nỡ mang tòa kiếm trận mạnh nhất này của tông môn tặng người!

Sắc mặt bọn Ông Bộc càng trở nên kém cỏi vô cùng.

“Đây là điều kiện thứ nhất.”

Tô Dịch nói.

Mọi người: “...”

Còn nữa! ?

Mỗi người đều sắp tức điên rồi, làm sao nhìn không ra, quan chủ là mang Thái Ất đạo môn bọn họ coi như heo mập mà thịt!

Đặng Tả nhíu mày, rất muốn châm chọc một câu, ngươi đường đường quan chủ Nhân Gian quan, từ khi nào trở nên tham tài như vậy?

Bạn cần đăng nhập để bình luận