Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 1781: Tô bá phụ (1)

Nếu có cơ hội, hắn tự sẽ nghĩ cách ở trên đại đạo nâng đỡ lão mù đoạn đường!
Lúc này, đột nhiên một tiếng cười sang sảng vang lên:

“Đừng nói mượn cây Vạn Đạo, dù bảo Thôi thị ta vượt lửa quá sông, ta cũng tuyệt đối sẽ không nhíu mày một cái.”

Theo thanh âm, một bóng người cao gầy sải bước đi vào, mũ cao trang phục cổ, chòm râu bay bay.

Chính là tộc trưởng Thôi thị Thôi Trường An.

Lão mù đứng dậy chào: “Xin hỏi ngài là?”

“Thôi Trường An.”

Thôi Trường An cười nói: “Ta cùng sư tôn ngươi Ngũ Táng từng có qua lại, cha ta cùng sư tổ ngươi là bạn tốt.”

Lão mù giật mình, sau đó vẻ mặt nghiêm túc, chào nói: “Vãn bối Vân Tri Cửu, ra mắt tiền bối.”

Vân Tri Cửu.

Tên thật của lão mù.

Thôi Trường An cười ha ha nói: “Chớ khách khí, cảnh ngộ của sư tôn ngươi, ta sớm đã nghe nói, hôm nay ngươi đã đến Thôi gia ta, tạm thời coi như nhà mình là được, chờ ta cùng Tô... Ừm, Tô công tử bàn việc xong, liền an bài ngươi tới trước cây Vạn Đạo.”

Lão mù nhất thời ngầm hiểu, biết điều cáo từ rời khỏi.

Trong Tùng Phong các, chỉ còn lại có Tô Dịch cùng Thôi Trường An hai người.

Vị tộc trưởng Thôi thị này đầu tiên là thúc giục cấm trận Tùng Phong các, ngăn cách bên ngoài quấy nhiễu.

Sau đó, hắn hít sâu một hơi, hướng về Tô Dịch đang bưng chén trà uống trà hành một đại lễ, cung kính nói:

“Cháu Thôi Trường An, bái kiến Tô bá phụ!”

Vị nam nhân này nắm giữ quyền to Thôi thị nhất tộc hơn vạn năm, bản thân cũng là nhân vật phong vân trên đường hoàng đạo, càng là một trong các đầu sỏ đứng đầu Lục Đạo vương vực dậm chân một cái sẽ chấn động ba lần.

Nhưng lúc này, khi đối mặt Tô Dịch, hắn trong lời nói lộ ra ba phần kích động, ba phần vui sướng, cùng với một ít câu nệ cùng kính sợ như có như không.

Tràn đầy tư thái khiêm tốn cung kính khi hậu bối gặp mặt trưởng bối.

Một màn này nếu bị tộc nhân trên dưới Thôi thị nhìn thấy, sợ là nhất định kinh ngạc rớt cằm.

Tô Dịch lại thản nhiên nhận, vẻ mặt tự nhiên, hoàn toàn chưa cảm giác một chút nào không ổn.

Lúc kiếp trước, tên của Thôi Trường An, cũng là Thôi Long Tượng chủ động mời Tô Dịch đặt, xưng hô hắn một tiếng bá phụ, tự nhiên là chuyện hợp tình hợp lý.

Tô Dịch buông chén trà xuống, xua tay nói: “Ngươi cũng không phải không biết tính cách ta, không thích nhất đó là những lời hàn huyên cùng cấp bậc lễ nghĩa, mau ngồi đi.”

Thôi Trường An gật gật đầu, lúc này mới ngồi xuống ở một bên Tô Dịch, như cảm khái nói: “Năm trăm năm trước, trên dưới chư thiên kia đều cho rằng, Tô bá phụ đã lìa trần, nhưng chỉ có phụ thân lại nói, Tô bá phụ tồn tại bực này, tuyệt đối không có khả năng không một tiếng động biến mất khỏi thế gian, hôm nay xem ra, phụ thân quả nhiên nói không sai.”

Tô Dịch nghĩ một chút, hỏi: “Phụ thân ngươi vì sao phải tới Khổ Hải?”

Thôi Trường An hơi trầm mặc, nói: “Phụ thân trước khi đi từng nói, U Minh giới này sẽ có biến cố kinh thiên xảy ra, mà khởi nguyên biến cố, đến từ chỗ sâu trong Khổ Hải, về phần nguyên nhân cụ thể, ngay cả ta cũng không rõ.”

Tô Dịch nhíu mày, nói: “Vậy hắn lúc gần đi, có từng dặn dò cái gì?”

Vẻ mặt Thôi Trường An nhất thời trở nên cổ quái, trù trừ một lát, hắn mới nói: “Phụ thân từng nói... Lúc lão nhân gia không có mặt, nhất định sẽ có người tới cửa gây phiền toái, nếu là Tô bá phụ đến, thì mời Tô bá phụ quan tâm Thôi thị nhất tộc ta một phen.”

Tô Dịch ngẩn ra, tựa cười mà không cười nói: “Ý tứ ta hiểu, nhưng nguyên văn của phụ thân ngươi, tất nhiên không phải nói như vậy.”

Thôi Trường An nhất thời có chút xấu hổ.

Chính như Tô Dịch phỏng đoán, lúc trước Thôi Long Tượng khởi hành tới Khổ Hải, từng nói với Thôi Trường An:

“Nếu Thôi gia gặp chuyện phiền toái không hóa giải được, thì đi tìm Tô lão quái, hắn nếu thấy chết mà không cứu, ngươi đi Quỷ Xà nhất tộc tìm dì Diệp của ngươi.”

“Đương nhiên, ngươi là cháu của Tô lão quái, tên cũng là hắn đặt, hắn dù có táng tận thiên lương nữa, cũng tuyệt đối sẽ không đứng nhìn.”

Lúc trước nghe được đoạn lời này, Thôi Trường An còn vô cùng chấn động, bởi vì lúc ấy hắn căn bản không biết tin tức Tô Dịch còn sống.

Nhưng bây giờ, Thôi Trường An làm sao không rõ, phụ thân tựa như sớm đoán được Tô bá phụ sẽ đến Thôi gia?

Đương nhiên, khi đối mặt Tô Dịch, Thôi Trường An cũng không dám nói ra nguyên văn của phụ thân.

“Chiếc minh thuyền màu đen kia thì sao, ngươi hiểu biết hay không?”

Tô Dịch hỏi.

Nói đến đề tài này, vẻ mặt Thôi Trường An trở nên ác liệt, nói: “Không dối Tô bá phụ, ta cũng chỉ biết, chiếc minh thuyền này hẳn là ở chín năm trước xuất hiện ở sâu trong Khổ Hải, hành tung mơ hồ bất định...”

Tin tức hắn nói, cùng lời đồn Tô Dịch nghe được cũng không có bao nhiêu khác nhau.

Chẳng qua, Thôi Trường An nhắc tới một điểm, đã dẫn tới Tô Dịch chú ý.

Sau khi minh thuyền màu đen này xuất hiện, ở sâu trong Khổ Hải liền theo đó xuất hiện nhiều chuyện quỷ dị không lành!

Trong đó đặc biệt nhất, chính là di tích bị gọi là “chiến trường tiên ma” kia, xuất hiện ở chỗ sâu trong Khổ Hải, dẫn phát thiên hạ U Minh chấn động.

Tới bây giờ, không thiếu nhân vật hoàng giả tự mình tới đó, chỉ vì thử tiến vào trong chiến trường tiên ma, tìm tòi tiên duyên.

Tô Dịch tự nhiên biết, cái gọi là “chiến trường tiên ma” này, hẳn chính là Táng Đạo Minh Thổ, đáy một mảng hải vực sớm ở thời cổ đã tồn tại ở sâu trong Khổ Hải.

Đây là một nơi có thể nói cấm kỵ hung ác, ở trong năm tháng trước kia, người bình thường căn bản không thấy được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận