Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 1103: Hắn không bằng ta (3)

Nụ cười thuần phác khiêm tốn, lời nói tuyệt không thuần phác khiêm tốn, làm mọi người ở đây đều ngẩn người, sau đó đều xôn xao ồ lên.
Toàn trường chấn động.

Mà bóng người Tằng Bộc đã đạp không rời đi, trong mấy chớp mắt đã biến mất không thấy.

Chỉ có Thang Tiêu Sơn ướt sũng như chuột lội mất hồn mất vía.

Hắn biết, chuyện hôm nay nhất định sẽ chấn động toàn trường, mà danh tiếng một đời của Thang Tiêu Sơn hắn, cũng sẽ ở hôm nay hoàn toàn trở thành đá kê chân cho Tằng Bộc kia nổi tiếng.

Hắn cũng có thể tưởng tượng được, mọi người phàm là nói đến Tằng Bộc, nhất định sẽ lấy Thang Tiêu Sơn hắn làm tham chiếu, trở thành một cái làm nền như trò cười...

“Kẻ này... Quả thực cũng quá kiêu ngạo rồi...”

Ông Cửu cảm khái.

“Có phải muốn đánh hắn một trận, nhìn một chút bộ dáng tiểu tử này khi bị ngược đãi hay không?”

Người trung niên áo bào vải hỏi.

“Đúng vậy.”

Ông Cửu không cần nghĩ ngợi.

“Ta cũng muốn.”

Ánh mắt người trung niên áo bào vải nhìn về phía Tô Dịch, “Đạo hữu thì sao?”

Tô Dịch thiếu hứng thú, không quá bận tâm nói: “Ta đối với đi bắt nạt một nhân vật nhất định phải thua, là một chút hứng thú cũng không có.”

Người trung niên áo bào vải cùng Ông Cửu lại im lặng.

Hai người cũng không biết hôm nay im lặng bao nhiêu lần.

Không có cách nào cả, Tô Dịch nói những lời đó, vài thứ đều làm bọn họ không biết nói cái gì mới tốt...

Cùng ngày, tin tức Tằng Bộc ở trên hồ Kim Lân đánh bại Thang Tiêu Sơn, tựa như cơn bão truyền khắp thành Cửu Đỉnh, nhất thời dẫn tới sóng to gió lớn.

“Đêm qua, đã có thiếu niên áo bào xanh thần bí giết Vân Thiên Thần Cung đại trưởng lão Hoắc Thiên Đô, hôm nay Tằng Bộc này dùng nắm đấm trấn áp Thang Tiêu Sơn! Đây... Đây là làm sao vậy?”

Có người kinh ngạc, lâm vào run sợ.

“Hay cho một gã Tằng Bộc! Thế mà tuyên bố không sợ bất cứ tu sĩ Hóa Linh cảnh nào khiêu chiến, khí phách như vậy, phóng mắt khắp thiên hạ lại có mấy ai có thể sánh bằng?”

Có người tán thưởng, không keo kiệt ca ngợi.

“Tu vi thiếu niên áo bào xanh thần bí kia, ai cũng không biết là cảnh giới cỡ nào, nhưng Tằng Bộc khác, hắn chính là dùng tu vi Tụ Tinh cảnh, liền đánh bại Thang Tiêu Sơn Hóa Linh cảnh sơ kỳ, đây quả thực chính là kỳ tích trước nay chưa từng có!”

Có người phân tích như thế, đạt được rất nhiều thanh âm phụ họa.

Trên thực tế, đến bây giờ, cũng cực ít có ai biết thiếu niên áo bào xanh kia rốt cuộc là ai, đến tột cùng là một người trẻ tuổi, hay là một lão quái vật.

Nhưng một trận chiến này của Tằng Bộc, bị rất nhiều tu sĩ tận mắt thấy rành mạch, khi làm đối chiếu, tự nhiên liền mang Tằng Bộc xem trọng hơn một bậc.

“Theo Lan Đài pháp hội tới gần, thành Cửu Đỉnh này càng ngày càng náo nhiệt, cách một đêm, lục tục có hai nhân vật Hóa Linh cảnh bị kiềm chế, chẳng lẽ đúng như Tằng Bộc kia nói, về sau thiên hạ này, thật sự có thể dẫn dắt dòng lũ thời đại, đã không phải các bá chủ Hóa Linh cảnh kia nữa?”

Rất nhiều nhân vật thế hệ trước cảm xúc nhấp nhô, đều ý thức được, chuyện trên đời này, tựa như có dấu hiệu tiến hành biến hóa kịch liệt!

Mà khi các đại nhân vật Hoắc thị nhất tộc biết được tin tức, đều tâm tình trầm thấp, cảm xúc lẫn lộn.

Chính như người trung niên áo bào vải đoán, Hoắc thị nhất tộc cho dù hận Tô Dịch nữa, bọn họ cũng sẽ không mang chuyện Tô Dịch giết Hoắc Thiên Đô tuyên dương ra ngoài.

Quá mất mặt rồi!

Nếu nói ra, có cái gì khác với tự mình vả vào mặt mình?

Trong nhã gian của một tòa tửu lâu.

“Tằng Bộc? Bà bà, ngươi biết kẻ này là ai hay không?”

Cổ Thương Ninh lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.

“Thiếu chủ, ngài còn nhớ rõ, thời điểm ba vạn năm trước, trên Thương Thanh đại lục, ai từng bằng vào một đôi nắm đấm sắt, áp chế thiên hạ hay không?”

Bà lão tóc bạc mặt hồng hào trong mắt tỏa ra ánh sáng lạ.

Cổ Thương Ninh giật mình nói: “Bà bà, ngài là nói vị ‘Huyền Cốt Ma Hoàng’ lấy thân thể chứng đạo Hoàng cảnh, lấy thuật luyện thể bao trùm thiên hạ kia?”

“Không sai, hắn tương tự còn là một vị hoàng giả lấy bá đạo cùng kiệt ngạo trứ danh trong ‘Thương Thanh cửu hoàng’, không xây dựng bất cứ thế lực nào trong thiên hạ, sự tồn tại của chính hắn, đã đủ để uy hiếp thiên hạ.”

Bà lão cảm khái, lộ ra kính nể, “Sự tích liên quan hắn, tuy cực ít truyền lưu ở trên Thương Thanh đại lục, nhưng đối với các đạo thống đỉnh cấp kia mà nói, Huyền Cốt Ma Hoàng tồn tại này, đại biểu là tiêu chuẩn cao nhất trong lưu phái luyện thể của thiên hạ!”

Cổ Thương Ninh hít một ngụm khí lạnh, nói: “Ngài hẳn sẽ không là nói, Tằng Bộc kia rất có thể là truyền nhân, hoặc là hậu duệ của Huyền Cốt Ma Hoàng chứ?”

Bà lão khẽ thở dài: “Nếu không phải như thế, lão thân thật sự nghĩ không ra, lại có ai có thể ở trên luyện thể thuật, dạy dỗ Tằng Bộc tiểu quái vật có thể nói nghịch thiên như vậy.”

Nói đến đây, ánh mắt bà lão nhìn về phía Cổ Thương Ninh, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Thiếu chủ, theo lão thân thấy, ngài đã tới lúc vạch trần lực lượng phong ấn trong cơ thể.”

Thân thể Cổ Thương Ninh chấn động, im lặng hồi lâu, lúc này mới gật gật đầu.

...

Thanh Vân tiểu viện.

Tô Dịch sau khi từ bên hồ Kim Lân quay về, đột nhiên nhớ tới một sự kiện.

“Chín ngày sau, ngươi có phải muốn đi tham gia Lan Đài pháp hội hay không?”

Tô Dịch tìm Nguyệt Thi Thiền đến, nhẹ nhàng dò hỏi.

Nguyệt Thi Thiền hôm nay đã là tu vi Nguyên Phủ cảnh sơ kỳ, lấy trình độ kiếm đạo của nàng, đủ tư cách tham dự đến trong Lan Đài pháp hội.

Bạn cần đăng nhập để bình luận