Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Chương 3538: Thọ lễ (1)

Trước “Vĩnh Dạ Chi Chiến”, Vương Dạ từng để lại bội kiếm “Cự Hải Kiếm” của hắn ở trên đài phong thiện đỉnh Thái Võ sơn!
Chẳng qua, dựa theo tin tức Thích Phù Phong lúc trước tìm hiểu được, sớm từ Thời Đại Tiên Vẫn, Thái Võ sơn đã biến mất, ngay cả một chút dấu vết cũng không lưu lại.

Trong năm tháng quá khứ dài lâu, từng có rất nhiều thế lực đầu sỏ tới tìm kiếm, nhưng cuối cùng đều không có thu hoạch gì.

Tự nhiên, chuyện Thái Võ sơn biến mất, cũng thành một “câu hỏi không có lời giải” ai ai cũng biết của tiên giới hiện nay.

Cái này tự nhiên khiến Tô Dịch hoang mang, vô duyên vô cớ, Thái Võ sơn sao có thể bỗng dưng biến mất không thấy?

Trong đó, nhất định có ẩn tình!

Mà bây giờ, Tô Dịch tính tự mình đi nhìn một cái.

Trước khi rời khỏi, Tô Dịch tới trước tấm bia đá kia nắm ở trước Vấn Huyền sơn cốc, nhẹ nhàng nói: “Cóc nhỏ, về sau ta sẽ lại đến.”

Dứt lời, hắn xoay người mà đi.

Chuyến đi Lạc Thủy cấm khu lần này khiến hắn đã rõ, hung thủ hủy diệt Vĩnh Dạ học cung, có liên quan với Ma Đế Lệ Trường Sinh của Vô Tướng ma tộc, cũng không tách rời can hệ với Thần Hỏa giáo, Thái Nhất giáo các thế lực tiên giới.

Ngày khác, hắn nhất định sẽ nợ máu trả bằng máu, ở trên phế tích này xây dựng lại Vĩnh Dạ học cung!

“ỘP —— “

Theo một tiếng kêu như rung trời, trong tấm bia đá kia lao ra một đạo tiên quang, hóa thành một con cóc toàn thân trắng muốt lấp lánh.

Nó nhìn theo bóng người Tô Dịch càng lúc càng xa, thẳng đến lúc biến mất không thấy, nó lúc này mới hóa thành một đạo hào quang, biến mất ở trong tấm bia đá kia.

“Thúc tổ, ngài không cảm thấy, lai lịch của Tô tiểu ca kia cũng quá thần bí rồi?”

Trên một chiếc bảo thuyền tới Thiên Vân sơn Tuyết thị nhất tộc, Thang Bảo Nhi nhịn không được hỏi, “Cháu lớn như vậy, từng lật xem không biết bao nhiêu sách cổ, từng nghe không biết bao nhiêu chuyện xưa truyền kỳ trong miệng trưởng bối, nhưng cũng chưa từng thấy, có ai không thể tưởng tượng giống như Tô tiểu ca!”

Thang Linh Khải cười khổ một tiếng, “Ta làm sao không phải thế?”

Dừng một chút, lão xua tay nói: “Không nói những thứ này, trước mắt chúng ta làm cho tốt việc Tô đạo hữu giao cho, hơn nữa còn phải làm thật tốt! Như thế, cũng không phụ ân cứu mạng của hắn.”

Thang Bảo Nhi liên tục gật đầu: “Tự nhiên như thế.”

Thang Linh Khải suy nghĩ nói: “Ta trái lại tò mò, Tuyết thị nhất tộc thế lực Tiên Quân như vậy, sao có thể được Tô đạo hữu ưu ái, lần này, chúng ta liền tới kiến thức một chút.”

Thang Bảo Nhi cười hì hì nói: “Chúng ta dứt khoát đại biểu Thang gia chúng ta, cũng tặng cho bọn họ một phần quà mừng đi, lễ nhiều người không trách mà.”

Thang Linh Khải vui vẻ cười lên: “Chính hợp ý ta.”

Bọn họ lại không biết, Tô Dịch sở dĩ tặng quà, không có quan hệ với Tuyết thị nhất tộc, thuần túy là nể mặt Tuyết Hồng Phong, đang giúp vị “con vợ kế” không được tông tộc coi trọng này chống đỡ thể diện mà thôi.

...

Thiên Vân sơn, Tuyết thị nhất tộc thế lực Tiên Quân.

Đủ loại kiến trúc kiểu dáng cổ xưa giăng đèn kết hoa, náo nhiệt phi phàm.

Hôm nay, là ngày mừng thọ Tuyết gia tộc trưởng Tuyết Trường Thiên.

Tuyết gia sẽ tổ chức một buổi thọ yến, chúc mừng hắn.

Trên thực tế, đối với nhân vật tiên đạo mà nói, mừng thọ tầm thường cũng không phải việc lớn gì, cũng chỉ có ở thời điểm đại thọ ngàn năm, đại thọ vạn năm, mới sẽ long trọng đối đãi.

Mà hôm nay, cũng không phải là ngày đại thọ của Tuyết Trường Thiên.

Sở dĩ phải tổ chức một buổi lễ trịnh trọng như vậy, mục đích là muốn chúc mừng Tuyết Trường Thiên tấn thăng tu vi Thánh cảnh hậu kỳ!

Cho nên, sớm ở một tháng trước, Tuyết thị nhất tộc đã bắt đầu khẩn cấp chuẩn bị một buổi thịnh yến như vậy, phát thiệp mời rộng khắp, mời đại nhân vật có uy tín danh dự cảnh nội Bạch Lô châu đến dự tiệc.

Mà hôm nay, buổi thọ yến chuẩn bị đã lâu này sẽ mở màn!

...

Tuyết gia, trong tông tộc đại điện.

Một đám đại nhân vật Tuyết gia tụ tập đầy sảnh.

Tộc trưởng Tuyết Trường Thiên ngồi trên chủ tọa trung ương cao cao, mặt mày hồng hào, đang cùng một ít khách quý đến dự tiệc nói chuyện với nhau, tiếng cười không ngừng.

“Một đoạn thời gian gần đây, Bạch Lô châu đã xảy ra không ít việc lớn!”

“Hơn một tháng trước, một vị tu sĩ trẻ tuổi thần bí, ở trên một bữa tiệc cưới Lương thị nhất tộc tổ chức ra tay nặng, giết tới mức đầu người lăn lông lốc, máu chảy thành sông, ngay cả tộc trưởng cùng đại trưởng lão của họ cũng chết thảm!”

“Không sai, ta cũng đã nghe nói, chuyện này ồn ào huyên náo, đến ngày nay, cũng chưa có ai biết được tu sĩ thần bí kia rốt cuộc là thần thánh phương nào.”

“Lương gia chính là thế lực Tiên Quân Bạch Lô châu chúng ta, mà nay gặp đại nạn bực này, đã nguyên khí tổn thương nặng nề, mất hết thể diện.”

...

Các đại nhân vật kia đều đang nghị luận, nói đến một sự kiện tanh máu kia xảy ra ở Lương gia, ai cũng hết hồn.

Tuyết Hồng Phong yên lặng ngồi ở nơi đó, trong lòng khác thường.

Hắn tự nhiên biết, tu sĩ thần bí kia chém giết Lương gia đầu người lăn lông lốc là ai!

“Cũng không biết, hôm nay Tô ca sẽ tự mình đến không...”

Tuyết Hồng Phong thầm nghĩ.

Hắn lúc trước từng cố lấy dũng khí, hướng Tô Dịch phát ra lời mời, hy vọng Tô Dịch có thể tự mình đến dự tiệc, chống đỡ thể diện cho hắn.

Tuy nói Tô Dịch cuối cùng cũng đáp ứng, cho dù không thể đích thân tới hiện trường, cũng sẽ chuẩn bị một phần hậu lễ, nhưng Tuyết Hồng Phong lại có chút lo được lo mất!

Bạn cần đăng nhập để bình luận