Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 93:

Chuong 93:Chuong 93:
Triệu Hi gọi người nhà tới, nói cho phát hiện mới của nàng cho mọi người biết, địa thế và núi non của triều Thiên Khải cùng Hoa Hạ không chênh lệch bao nhiêu, cả nhà nghe thấy hai mắt tỏa sáng.
Triệu Hi thương lượng nói: "Chúng ta tuy không hại người nhưng lòng phòng bị ít nhiều vẫn phải có, ta nghĩ chúng ta có nên tuyển một ít bảo vệ? À không, là hộ vệ."
Những nhà có tiền ở triều Thiên Khải ít nhiều đều sẽ có hộ vệ để canh giữ nhà, toà nhà của bọn họ lớn như vậy cần phải có mấy hộ vệ cũng phải việc gì lạ đi? Nếu là hộ vệ, trong tay dù sao cũng phải có chút vũ khí nhỉ? Không có vũ khí thì sao mà bảo vệ được?
Ngón tay thon dài của Triệu Hi đè chính xác xuống vị trí nào đó trên bản đồ,/'Nếu nhớ không nhầm, nơi này chắc là có một quặng sắt, chúng ta sẽ lấy quặng sắt để chế tạo một ít vũ khí, để phòng ngừa tai hoạ.'Tài nguyên đất Thục không ít, Triệu Hi chọn một nơi ở gần thôn Đào Hoa nhất trong trí nhớ.
Triệu Húc vừa nghe vậy liền vui vẻ, là người đầu tiên vỗ tay tán đồng: "Tốt lắm, sau này ta sẽ làm thủ lĩnh của bọn họ, coi như có chút việc làm, chứ cả ngày đều lên núi săn thú ta chết vì chán rồi."
Mấy người Triệu Chí Dân liếc mắt nhìn nhau, suy nghĩ một lát cũng gật đầu, bọn họ chỉ muốn sống thật tốt, nhưng ai biết người bên ngoài có nguyện ý để cho bọn họ sống yên ổn ở triều Thiên Khải hay không? Có chuẩn bị cũng là tốt.
"Tuy rằng xem bản đồ, triều Thiên Khải khá giống Hoa Hạ, nhưng dù sao còn chưa nghiệm chứng qua, cho nên nhị ca có muốn mang theo bản đồ đi khảo sát một lần không?"
Ở triều Thiên Khải bí mật khai thác quặng sắt chính là phạm pháp làm không hẳn hoi còn có thể mất đầu, cho nên cũng không thể tùy tiện giao cho người bên ngoài, chưa kể người bên ngoài chưa chắc đã từng nhìn thấy quặng sắt. Nàng tính toán một chút, từ thôn Đào Hoa xuất phát sẽ mất khoảng ba bốn ngày, nếu như nơi đó thật sự có quặng sắt, vậy thì sẽ bớt được không ít việc.
Triệu Húc vốn là người không chịu ngồi yên, thấy có việc để làm liền lập tức đáp ứng, hắn chuẩn bị mang nhiều tiền một chút, điện thoại di động mặc dù không thể nối mạng, nhưng chức năng bình thường đều có thể dùng nên phải mang theo, sạc dự phòng cũng mang theo hai cai.
Nhưng rốt cuộc bọn họ cũng chỉ mới xuyên đến đây không lâu nên đối với địa hình nơi này vẫn có chút không quen, trong huyện Đào Nguyên lại không có đường cao tốc, ngay cả bảng chỉ đường cũng gần như là không có, cũng may có thể rủ Tống Nhất Thanh đi cùng xem như là đi du lịch trên đường đi còn có thể chiếu cố nhau một chút.
Nếu có người hỏi sao tiên nhân phải đi nơi khác, Triệu Hi chỉ nói: "Cái cày Lý A Quý làm ra ta đã xem qua, làm rất tốt, nhưng dù sao cũng chỉ làm từ gỗ, nhưng một vài chỉ tiết lại phải dùng đồng thau, nếu không sẽ nhanh bị hỏng, nên ta muốn tìm thử xem có đồ vật nào có thể thay thế hay không, chúng có thể giúp cho nông cụ hoạt động càng trơn tru."
Lý do này không chê vào đâu được, mấy người có địa vị cao trong thôn nghe được đều vô cùng cảm động, tiên nhân không chỉ ban thưởng nông cụ tốt như vậy, lại còn muốn thay bọn họ chế tạo nó hoàn thiện hơn, thôn Đào Hoa bọn họ có tài đức gì mà lại được tiên nhân che chở đến vậy?
Thôn trưởng đã nghĩ kỹ, xưởng giấy về sau nhất định vẫn sẽ làm tiếp, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thôn dân sẽ ngày càng khấm khá hơn, hắn còn muốn cho người dân trong thôn cùng nhau góp tiền đúc tượng cho năm vị tiên nhân, đừng hòng ai ngăn cản được hắn!
Thôn trưởng đề nghị cho vài hán tử trong thôn đi theo giúp đỡ, Triệu Hi cũng không dám lấy quá nhiều người, nên chỉ chọn ra hai hán tử, cùng với Triệu Húc một nhóm bốn người chuẩn bị xuất phát. Hai người này cũng là do Triệu Hi ti mỉ chọn ra, một người là Vương Đại Trụ mà nhà bọn họ quen được đầu tiên, người còn lại là thân đệ đệ Trần tú tài tên Trần Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận