Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 190:
Nếu như có quan quân bảo hộ, thì không phải sẽ tốt hơn nhiều sao?
Cũng có người kinh ngạc nói: "Còn có thể giảm bớt phí qua đường? Còn có chuyện tốt như vậy à."
Đường ở triêu Thiên Khải là kiểu thu phí, đặc biệt là những thương nhân bọn họ, nếu bị nhìn thấy chắc chắn sẽ phải nộp rất nhiều tiền, nếu không sẽ không cho phép thương đội đi qua, cho nên bọn họ chỉ đành cắn răng nộp phí qua đường.
Còn có cả cái gì mà quảng cáo nữa, những thương nhân ở đây có người kinh doanh vải vóc may mặc, cũng có người kinh doanh gạo lương thực, loại hình nào cũng có, nếu có thế nổi danh thì sẽ kiếm được nhiều hơn nhiều. Từ trước đến nay thương nhân bọn họ vốn đã không được coi trọng, càng đừng nói tới việc được quảng bá đại chúng, đây vốn chính là điều không tưởng.
Từng này lợi ích đối với thương nhân bọn họ mà nói đã là rất nhiều rồi.
Mắt thấy những thương nhân ở đây đã có chút động tâm, Triệu Húc lại cười nói: "Còn có một việc nữa, không biết chư vị có biết xi măng không?"
Lời vừa nói ra, mấy thương nhân ở đây đều rất kinh ngạc.
Có thương nhân bật thốt lên: "Xi măng? Chính là thần vật mà tướng quân đã vận chuyển từ thành mới đến quận trị sở để tu bổ tường thành đúng không?”
Đây chẳng phải là vật tốt sao, tường thành vốn đã lung lay sắp đổ nhưng khi được tu bổ xi măng thì cứng cáp hơn nhiều, cho dù có cam mấy thanh gỗ lớn đập vào cũng không xi nhê gì!
Chỉ là Triệu Húc tướng quân nói cái này làm gì?
Triệu Húc nói: "Các vị ở đây đều là thương nhân nổi danh của các huyện ở quận Đào Nguyên, hẳn là biết chỗ tốt của xi măng chứ? Nếu các vị có thể nhận thầu xây dựng một đoạn đường, thì phía ta sẽ bàn giao cho các vị công thức chế tạo xi măng, sau đó các vị chỉ cần tự mở xưởng chế tạo là được."
Dù sao muốn tu sửa con đường rộng lớn như vậy, thì cần phải có không ít xi măng, cho nên cũng không thể nào giấu công thức chế tạo mãi được. Hơn nữa hắn còn muốn phát triển quận Đào Nguyên lớn mạnh hơn, ngoài ra còn có thể có các vùng khác nữa, nên không thể việc gì cũng tự làm, cái gì cũng giấu diếm được, cần phải giao một phần công việc cho những người khác làm cùng nữa. Chỉ cần bọn họ có thể nắm chắc phương pháp chế tạo những vũ khí tỉnh diệu, thì sẽ không sợ bị người khác gây sự nữa.
Hơn nữa, những thương nhân này nếu muốn xây dựng xưởng, hiển nhiên sẽ cần rất nhiều nhân công, như vậy cũng có thể kéo theo sự phát triển kinh tế cho quận Đào Nguyên rồi.
Những thương nhân ở đây nghe vậy trong nháy mắt phấn chấn hẳn lên, bọn họ cũng đã từng thấy qua xi măng rồi, đây chính là một vật rất tốt có thể dùng để sửa lại nhà, cho dù ngâm nước cũng sẽ không sợ bị sập, không ít nhà có tiền đều muốn dùng tới nói
Đặc biệt là các thế gia hào thân trong huyện Đào Nguyên cách thành mới gần nhất, bọn họ chẳng lẽ lại không tức giận khi thấy dân thường ở thành mới bình thường còn được dùng xi măng mà nhà mình thì lại không được sao? Bọn họ đối với phòng ở làm bằng xi măng đều vô cùng thèm khát.
Thị trường này lớn cỡ nào, không cần phải nói cũng biết!
Được lợi nhiêu như vậy!
Tất cả mọi người ở đây đều có chút động tâm.
Tiêu Thính Vân đột nhiên mở miệng: "Chư vị, nếu bí pháp này mà bị truyền ra khỏi quận Đào Nguyên thì các vị hãy cẩn thận cái cổ của mình.”
Mấy người ở đây rùng mình một cái, lập tức hiểu được ý của Tiêu tướng quân, loại thần vật xi măng này không được phép mang ra khỏi quận Đào Nguyên, nếu không thì chờ mất đầu đi.
Thương nhân một người so với một người lại càng thông minh, trong lòng bọn họ đều tự hiểu rõ, từ xưa tới nay nếu muốn phát triển sao có thể có một cái nhìn hạn hẹp được? Nếu muốn phát triển thì tất nhiên phải có tầm nhìn xa trông rộng rồi! Huống chỉ là tiên nhân từ trên trời xuống, luôn có cái nhìn hơn người là điều hiển nhiên.
Bây giờ bọn họ kinh doanh đều dựa trên những chính sách mới của quận Đào Nguyên, đến lúc muốn mở rộng kinh doanh sang các vùng khác, nói không chừng các tiên nhân đã đi trước một bước, khiến những vùng lân cận đều nằm dưới thế lực của các ngài rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận