Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chương 250:
Hán tử dẫn đầu cười ha ha: "Đại thúc, chúng ta có đủ ăn, hơn nữa Tiêu tướng quân của chúng ta nghiêm cấm cướp lương thực của dân chúng. Nhà ngài ở đâu? Chúng ta chuyển lương thực về cho ngài, nếu không ta thấy trời sắp mưa rồi."
Cả nhà đều thấy rất mơ hồ, ngơ ngác nhìn đám tướng sĩ này không chỉ giúp bọn họ thu hoạch vụ mùa mà còn giúp bọn họ chuyển lương thực về đền nhà mình, ngay cả một hạt giống cũng không mang đi.
Sau đó đám tướng sĩ này lại đi đến hỗ trợ nhà tiếp theo.
Lão đầu nhìn bóng lưng những người này rời đi một hồi lâu, rốt cuộc còn dùng đôi bàn tay khô cứng của mình hung hăng vỗ vào đùi mình một cái, kêu lên: “Con ơi."
Mấy nhi tử vội vàng lên tiếng.
Ông lão sâu kín nói: "Đi nói cho thôn dân biết, đừng sợ những tướng sĩ này, bọn họ thật sự không phải người xấu cướp bóc giết người, mọi người cứ yên tâm."
Ông lão nhìn trời, đột nhiên cười nói: "Có lẽ ngày lành của chúng ta thật sự sắp tới rồi." Trước đây Triệu Húc ít nhất còn mở tiệc chiêu đãi thế gia quận Đào Nguyên, nhưng hiện tại hắn lại không có nhiều kiên nhẫn như vậy với thế gia quận Ba Thủy, trực tiếp phát công văn, dù sao hắn cũng có rất nhiều chiêu để thu thập những thế gia không nghe lời này.
Hiện giờ không thể so sánh với ngày xưa, thiên hạ đại loạn, Triệu Húc lại đang nắm giữ tu quân, những thế gia này cho dù có tai mắt ở trong triều cũng vô dụng, nếu nghe lời chính là "than định nhập mẫu", còn nếu không nghe lời chính là "đánh thổ hào chia ruộng đất", bên nào nặng bên nào nhẹ cứ để bọn họ tự mình suy nghĩ đi.
Có ví dụ của quận Đào Nguyên trước đó, thế gia quận Ba Thủy chỉ còn cách đành phải nhận lệnh, chỉ có thể tự an ủi bản thân rằng đang trong thời loạn, không thể yêu cầu quá cao được không phải sao?
Sửa đường, hắn muốn quận Ba Thủy cũng phải sửa đường! Hắn muốn địa bàn bốn phương nối liền, hắn muốn chiến xa đều có thể đi tới đi lui giữa hai huyện này!
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Hôm nay trời vừa sáng, Tiêu Thính Vân đã ngồi trước bàn đá ở trong nội viện Mục phủ, hộ vệ đứng một bên dùng ánh mắt cực kỳ mơ hồ nhìn chằm chằm Tiêu tướng quân của bọn họ, cái này... cái này để làm gì vậy?
Trên tay Tiêu Thính Vân đang cầm một thứ được làm bằng gỗ không ngừng lắc, vẻ mặt chuyên chú.
Sạc dự phòng vốn không còn nhiều điện, sau khi Tiêu Thính Vân chia với Triệu Húc thì càng khó tiết kiệm điện, mà lúc này điện thoại di động Triệu Hi tặng hắn lại bị hết pin.
Chỉ có thể dùng đến chiếc máy phát điện lắc tay mini này, từ lần trước ở trong chiến dịch quận Đào Nguyên, Hi Hi đã đi tạo ra thứ này, sau đó Triệu Húc liền đặt nó ở sau cốp xe mang đến.
Biết nguyên lý lại có sách đồ họa và video là có thể tạo ra, Tiêu Thính Vân nghe nói tơ vàng dùng để dẫn điện này là do một thương nhân nào đó trong quận cống hiến lên.
Tiêu Thính Vân nhanh chóng lắc máy phát điện, nhìn thấy ở góc trên bên trái con số biểu thị cho lượng điện đang tăng lên một cách chậm rãi, liên nghe được tiếng bước chân từ xa truyền đến.
Triệu Húc nhìn thấy Tiêu Thính Vân đang lắc máy phát mini để sạc điện thoại, nhìn đến vui vẻ, bỗng nhiên hắn kịp thời phản ứng, nhìn chằm chằm Tiêu Thính Vân bằng ánh mắt nghi hoặc như đề phòng trộm cướp hỏi: "Tại sao điện thoại di động của ngươi lại hết điện nhanh như vậy? Có phải ngươi lén lút dùng điện thoại gọi video với muội muội sau lưng ta? .
Tiêu Thính Vân nghe vậy ngừng việc đang làm, nhìn Triệu Húc bình tĩnh nói: "Ngươi không nói ta còn quên, vậy giờ liên gọi luôn”.
Triệu Húc: "Hả??"
Được, ngươi gọi đi. Dựa theo hiểu biết của hắn với muội muội, khẳng định Triệu Hi còn đang ngủ nướng. Nàng rời giường còn luôn cảm thấy bực bội, giờ này gọi qua liền chờ bị nàng mắng đi. Triệu Húc cảm thấy có chút vui sướng khi thấy người gặp họa.
Quận Ba Thủy đã nằm trong phạm vi quản chế nên tín hiệu của Đại Bảo đã bao trùm khu vực này, đầu máy bên kia không bao lâu liền kết nối, khuôn mặt Triệu Hi trắng nõn xuất hiện ở trong ống kính, tựa hồ vừa mới rửa mặt xong, hai má còn dính một chút bọt nước, hiện lên khuôn mặt hồng hào khỏe mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận