Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 302:

Chuong 302:Chuong 302:
Đương nhiên, những điều này do người dân tu mình suy nghĩ, không ai dám nói những lời này ra ngoài.
Vào tháng giêng, triều Thiên Khải chính thức ra lệnh di dời xuống phía nam, hiện giờ đa số thành viên trong hoàng thất triêu đình đầu đã di chuyển bằng đường thủy tới Giang Nam, nhưng không ít người dân vẫn đang trên đường đi bộ xuống phía Nam.
Vị đế vương này vẫn còn trẻ, ngôi vị hoàng đế dưới mông còn chưa ngồi ấm đã hạ lệnh điêu động 10 vạn dân phu phục vụ lao dịch, xây dựng lăng tẩm cho tiên hoàng.
Lăng tẩm của tiên hoàng được xây ở kinh thành, nhưng hiện tại đất đai rộng lớn ở phương bắc đã bị người Hung Nô chiếm lĩnh, sao linh cữu tiên hoàng có thể an táng ở nơi đó được nữa? Vì thế đương nhiên phải xây dựng lại lăng tẩm.
Hơn nữa, có hoàng đế đời nào mà không vừa đăng cơ liền bắt đầu ra tay xây dựng lăng tẩm cho mình chứ?
Sau khi Triệu Hi nghe được tin này, nàng thiếu chút nữa bật cười ra tiếng, tự tìm đường chết.
Hiện tại, triều Thiên Khải đang bị giặc trong giặc ngoài quấy phá, bên ngoài có người Hung Nô như hổ rình mồi, trong có quân khởi nghĩa giơ cao cờ làm phản, bây giờ lại vừa mới tới Giang Nam, căn cơ vẫn chưa ổn định.
Thời cổ đại, phục vụ lao dịch là nghĩa vụ của tất cả người dân, có cơm ăn đã là không tệ rồi, đừng nghĩ tới tiền công hay gì khác.
Chỉ e 10 vạn dân phu bị điều đi phục vụ lao dịch này còn không bằng nô lệ ở Vân Châu.
Không sai, khi bộ tộc Vân Châu đánh xuống các tiểu quốc ở phương nam sẽ thu được rất nhiều nô lệ chiến tranh, bây giờ những nô lệ đó đều bị điều vào nhà xưởng làm việc, ví dụ như xưởng đóng tàu, xưởng cao su, nơi khai thác gỗ, mỏ quặng...
Lúc mới bắt đầu, quả thực mỗi ngày bọn họ sẽ được phát một bữa cơm, không bị chết đói là được, những nô lệ đó vẫn có thể chấp nhận được. Trong số các nô lệ có không ít người thông minh, những người sống ở vùng duyên hải vốn đã am hiểu sông nước, đầu óc bọn họ cũng rất linh hoạt, vì thế từ ban đầu là một ngày 1 bữa cơm không bị chết đói thành mỗi ngày 2 bữa cơm, nếu biểu hiện tốt có thể được ăn thịt, người có biểu hiện càng xuất sắc còn có thể nhận được tiền!
So ra, 10 vạn dân phu bị điều đi làm lao dịch xây dựng lăng tẩm không phải chỉ kém hơn nô lệ ở Vân Châu một chút thôi đâu? Nhìn cảnh này mà khiến cho người ta thổn thức.
Thấy người dân sống ở hai châu có thể an cư lạc nghiệp, mỗi người đều có hi vọng, Triệu Hi lại nghĩ tới rất nhiều người dân vẫn còn chịu khổ do bị quân Hung Nô tàn sát, trong lòng nàng không khỏi cảm thấy rất khó chịu.
Nữ trợ lý kiêm thư ký của nàng tên là Đàm Thục Lan, từng lọt vào nhóm 100 trong kỳ thi chung lúc trước, năng lực làm việc của Thục Lan rất tốt, thấy Triệu Hi nhíu lông mày lại, nàng liền an ủi: "Tiên nhân thiện tâm, hành động này của tân đế quả thực không hề suy xét tới đại cục, nhưng đế vương xây dựng lăng tẩm cũng là chuyện bình thường."
Triệu Hi hừ lạnh một tiếng: "Nếu sau này ta chết đi sẽ trực tiếp hỏa táng, xây dựng lăng tẩm làm gì chứ."
Cả nhà bọn họ đều có thói quen hoả táng của người hiện đại, thậm chí đại ca nàng còn muốn cống hiến cho y học, đã ký giấy đồng ý hiến tặng nội tạng sau khi qua đời từ lâu.
Nghe vậy, Đàm Thục Lan vô cùng ngạc nhiên, lần đầu tiên nàng nghe thấy suy nghĩ như vậy, cũng chỉ có tiên nhân mới có thể chấp nhận cách thức mai táng như vậy. .
Tiếng gõ cửa truyền tới từ bên ngoài, Đàm Thục Lan lập tức đứng lên mở cửa, người tới liên nói: "Hi Hi tiên nhân, đây là cao su mới nhất do xưởng cao su Vân Châu nghiên cứu, chế tạo ra, ngài xem thử đi."
Triệu Hi lập tức cảm thấy hứng thú, nàng thấy viên quan tặng đồ cầm một cuốn đồ vật tới đi tới, bí thư và hộ vệ kiểm tra trước một lượt, mới cho phép hắn tới gần.
Bây giờ không thể so với trước kia được, vấn đề an toàn của cả nhà Triệu Hi phải được chú trọng.
Sau khi đảm bảo bên trong không có vấn đề gì, Triệu Hi bèn tháo dây thừng buộc ở bên trên xuống, da cao su màu vàng nhạt lập tức hiện lên, chỉ là phần góc hơi nhô lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận