Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 106:

Chuong 106:Chuong 106:
Một người có thể ga nữ nhi tới thôn Hắc Thạch, phụ thân nàng vậy mà lại biết chữ à?
Thật ra Ngô Đại Ngưu cũng không biết chữ, chỉ là hắn thấy những công nhân biết chữ ở xưởng giấy lại có nhiều tiền lương hơn mình, vì thế hơn một nửa người nhà bọn họ đều đi học vào buổi tối.
Nhưng dù sao cũng chỉ mới khai giảng được vài ngày, nên mọi người cũng chưa học được nhiều, bức thư này là do cả nhà gần 10 người bọn họ cùng nhau ra trận, đánh vần từng chữ một tất cả những gì mọi người đã học được, sau khi viết xong thì đưa cháu ngoại mang về.
Ngô Đại Ngưu biết thôn Hắc Thạch có mấy người biết chữ, cho nên khuê nữ hắn có thể giải thích cho hắn ý nghĩa của bức thư này.
Thôn trưởng Thạch Đại Dũng nghẹn họng trố mắt nhìn bức thư, rốt cuộc thôn Đào Hoa may mắn tới mức nào mà tất cả mọi người đều có thể biết chữ? Thạch thôn trưởng nhanh chóng nghĩ đến hai chữ "tiên nhân" trong lời nói của hắn vừa nấy, trái tim lập tức đập thình thịch. Tống Nhất Thanh cười nói sâu xa: "Thạch thôn trưởng, coi như chúng ta đã hợp tác thành công, ngươi có biết có vài lời có thể nói, nhưng cũng có vài lời không thể lan truyền lung tung không?”
Thạch thôn trưởng giật mình, liên tục gật đầu, người trong thôn bọn họ cũng không phải kẻ ngốc.
Hắn đã đồng ý sẽ cung cấp quặng sắt lâu dài, vậy coi như hai bên đã ngồi trên cùng một chiếc thuyền, chỉ riêng việc ký khế ước cũng đã có thể xem là chứng cứ phạm tội của thôn bọn họ, vì thế... nếu bọn họ muốn ăn no sống tốt thì phải biết giữ mồm giữ miệng, không được lan truyền bậy bạ.
Tất cả mọi chuyện đều nằm trong dự đoán của Tống Nhất Thanh, quá trình hợp tác rất thuận lợi, sau khi thôn trưởng Thạch Đại Dũng đồng ý sẽ cung cấp quặng sắt lâu dài, hắn cũng đã suy xét tới việc xây dựng một mỏ đá nhỏ trên núi hoang trong thời loạn này.
Bởi vì mới ký kết khế ước, nên Tống Nhất Thanh còn phải chờ quặng sắt được khai thác xong, vận chuyển lên xe mới có thể quay về, vì vậy đoàn người ở lại thôn Hắc Thạch một, hai ngày. Tuy nhiên, sau này mọi chuyện sẽ không phiền phức như vậy nữa, người của thôn Hắc Thạch sẽ chuẩn bị đá từ trước, khi bọn ho tới sẽ có thể trực tiếp chuyển đá lên xe.
Hai ngày nay, không ngừng có người tới hỏi thăm tình hình của thôn Đào Hoa, mỗi lần nghe xong, ai nấy đều cảm thấy khâm phục.
Đặc biệt là hai đứa bé của Ngô Tiểu Thảo, bọn chúng dùng giọng nói trẻ con kể lại mấy ngày nay chúng ở lại nhà ông ngoại vui vẻ ra sao, bọn chúng còn đi theo biểu ca biểu tỷ tới học đường dự thính, học được một vài chữ.
Lời này của chúng khiến cho Thạch thôn trưởng vô cùng hâm mộ, nếu trên đời này thật sự có tiên nhân, vậy tại sao tiên nhân lại không đến thôn Hắc Thạch bọn họ? Cuộc sống của thôn Hắc Thạch bọn họ còn khó khăn hơn cả thôn Đào Hoa.
Mọi người nhận được tin tức từ chỗ Chu Nguyên rằng Tam hoàng tử của triều Thiên Khải đã bị bắt làm tù binh, nói không chừng triều Thiên Khải sẽ xảy ra chiến tranh với người thảo nguyên, lúc chiến tranh, chắc chắn tiền thuế sẽ tăng lên.
Ngày hôm sau, Triệu Chí Dân đi lên trấn dạo tiệm gạo một chuyến, mặc dù hiện tại mọi chuyện chưa thay đổi gì mấy, nhưng Triệu Chí Dân cũng để ý thấy lương thực trong tiệm rõ ràng ít hơn trước rất nhiều. Hắn hỏi chủ tiệm gạo, chủ tiệm cũng không rõ lắm, chỉ nói hai ngày gần đây, lượng lương thực được thu hoạch giảm xuống, có lẽ những thế gia đã nhận được tin nên âm thầm làm ra điều này.
Trong lòng Triệu Chí Dân cũng đã xác định, hắn lập tức trở về thôn Đào Hoa rồi tới nhà thôn trưởng, mấy ngày nay, thôn trưởng Trương Đại Tiến đều vô cùng vui vẻ, đắc ý, cảm thấy bản thân mỗi ngày đều được trải qua cuộc sống của thần tiên.
Triệu Chí Dân nói rõ mục đích hắn tới đây, thôn trưởng không khỏi cẩn thận nói: "Tiên nhân nói không sai, mùa hà này mưa quá nhiều, chúng ta nên đề phòng trước vẫn tốt hơn."
Ruộng khoai lang và ruộng khoai tây của các hộ gia đình đều phát triển rất tốt, đồng ruộng xanh tươi mơn mởn, khiến người ta nhìn vào mà thấy thích thú. Kinh nghiệm làm ruộng của thôn trưởng cũng khá phong phú, hắn biết nửa tháng này chính là thời điểm mấu chốt. Vì thế, thôn trưởng cũng không thể không cẩn thận hơn, hắn lập tức gọi những nam nhân trong thôn tới, dặn bọn họ nhanh chóng chuẩn bị đào mương thoát nước từ trước, thậm chí bọn họ còn đào mấy rãnh mương ở ngay cửa thôn, sợ nước sẽ dâng lên ngập toàn thôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận