Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chương 356:

Chương 356:Chương 356:
Sau đó liên thành thói quen, dù sao... Tiền lương trả rất cao, còn không sợ chữa không được bệnh liên bị rụng đầu.
Từ lúc ở Thục Châu khởi xướng giáo dục, Triệu Ngôn đã tuyển rất nhiều y sinh, hiện giờ các trường y xuất hiện ngày càng nhiều, có thể lại bồi dưỡng ra một nhóm đại phu tương lai.
Ở cổ đại, ngoại trừ người đọc sách có cơ hội làm quan có địa vị cao, thì thay thuốc cứu người địa vị cũng không thấp, cho nên người học y cũng không ít.
Dân chúng nơi này đều rất tôn kính với đại phu hộ sĩ của y quán, đến hiện tại vẫn chưa có tình huống náo loạn nào xảy ra.
Hôm nay Triệu Hi có nhiệm vụ thị sát y quán, bọn họ cải trang rồi mới di tiến vào y quán lớn nhất kinh đô Giang Nam liền thấy dòng người đông như mắc cửi, lầu một tất cả đều là bệnh nhân đang đăng ký cùng người nhà bệnh nhân, mọi người xếp hàng đến tận ngoài sảnh, hôm nay mặt trời tuy có chút chói chang, nhưng dân chúng cũng nguyện ý đứng.
Triệu Hi thấy vậy hơi thở dài: "Dân sinh nhiều gian nan." Nàng mới nói ra miệng, một lão đầu cầm phương thuốc nghe xong liền vô cùng mất hứng: "nữ nhi này, ngươi hiểu không mà nói? Chúng ta có chỗ nào mà nhiều gian nan? Cuộc sống hiện tại của chúng ta đã tốt hơn rất nhiều rồi so với lúc trước, còn có thể được xem bệnh."
Thư ký Đàm Thục Lan phía sau muốn lên tiếng ngăn cản, Triệu Hi lại nháy mắt.
Dân chúng đang xếp hàng một bên cũng xen vào: “Đúng như vậy, trước kia có tiền cũng chưa chắc có thể tìm được đại phu chữa bệnh đâu. Vợ của Hoàng Tam Nhi sát vách nhà chúng ta vì là song thai nên khó sinh, nếu là trước kia thì chết chắc rồi, Hoàng Tam Nhi thương vợ, liền nhờ nhi tử ta lái xe bò đưa đến y quán phụ sản Giang Nam cho đại phu khám thử, trực tiếp sinh mổ lấy con, bây giờ cả ba mẹ con đều vô cùng khỏe mạnh! Hiện tại đang ở cữ ở nhà, cho mẹ chồng nàng chăm sóc đây."
"Đúng vậy, bây giờ y quán còn có khoa phụ sản, có nữ đại phu nữ hộ sĩ." Một nữ bệnh nhận bên cạnh gật đầu đáp.
Còn có một bà lão nói: 'Hôm qua ta còn thấy một hán tử phải cấp cứu, được cả một đội ngũ cứu chữa! Cho nên y quán có cái gì mà không tốt?"
Trình độ đại phu trước kia rất thấp, dân chúng dù có tiền đi chữa bệnh cũng không chắc chữa khỏi, hiện giờ y đại phu do y quán chỉ định khám bệnh, tỷ lệ chữa khỏi được nâng cao rất nhiều.
Một đám dân chúng xếp hàng tán gau vui vẻ, lão nhân kia còn muốn tiếp tục giáo huấn Triệu Hi, vừa quay đầu lại đã không thấy bóng dáng Triệu Hi cùng Đàm Thục Lan nữa rồi?
Triệu Hi vừa đi vừa nói: "Thục Lan, ngươi biết đại ca ta vì sao không muốn vị trí kia không?”
Đàm Thục Lan cùng thị vệ đi theo chung quanh vô cùng sợ hãi, ai lại dám bàn đến chuyện ngôi vị hoàng đế?
Triệu Hi biết thư ký sẽ không trả lời, lại nhìn bệnh nhân và người nhà lui tới trong bệnh viện, nhẹ giọng nói: "Bởi vì cảm giác thành tựu, đại ca ta thích cảm giác thành tựu khi có thể cướp người từ trong tay Diêm vương ra, mà ta, cũng thỏa mãn với cảm giác thành tựu khi nhìn thấy dân chúng được sống những ngày tốt đẹp."
Nếu dân chúng có bảo hiểm y tế, Triệu Hi rất nhanh đã nghĩ đến khuôn mặt gào thét của Hộ bộ thượng thư Bành Nghị, đành đè suy nghĩ này xuống. Vô luận là giáo dục bắt buộc hay là bảo hiểm y tế, hiện tại quốc khố đều không đủ để chống đỡ, con đường đầy gian nan của nữ đế vẫn còn rất dài nha.
Đại ca Triệu Ngôn rất bận, nghe nói vừa có một bệnh nhân từ Kinh Châu đi thuyền tới, nên hắn mới không thể đến gặp nàng được.
Triệu Hi cũng không thèm để ý, sau khi được người khác tiếp đãi liền rời khỏi bệnh viện.
"Be hạ, bây giờ chúng ta hồi cung sao?" Thư ký hỏi,' Tiếp theo tạm thời không có lịch trình gì"
Vốn tưởng rằng bệ hạ sẽ cùng đại ca nàng ăn cơm, kết quả bởi vì có bệnh nhân cần cấp cứu mà phải hủy bỏ.
Triệu Hi không sao cả cười cười: "Đi dạo khắp nơi đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận