Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 319:

Chuong 319:Chuong 319:
Nếu có thể xây dựng được một tuyến đường sắt xuyên suốt Bắc Nam, vậy từ cực nam của triều Thiên Khải đến cực bắc chỉ mất một hoặc hai ngày thôi sao? Nếu quãng đường gần sẽ nhanh hơn nữa.
Triệu Hi đã ăn xong khoai tây chiên, nàng thật sự không có hứng thú với phim tài liệu. Triệu Hi ngáp một cái, dựa vào vai Tiêu Thính Vân, cảm thấy buồn ngủ.
Tiêu Thính Vân lấy một chiếc chăn mỏng đắp lên vai cô, sau đó lại quay đầu nhìn màn hình lớn.
Những gì diễn ra trong bộ phim tài liệu còn gây sốc hơn nữa, sự xuất hiện của nhiều loại máy móc quy mô lớn đã thay đổi cấu trúc thế giới. Dù là bay trên trời, dưới đất hay dưới nước đều có cải
Người của triều Thiên Khải cũng từng nghĩ đến việc bay trên bầu trời như loài chim, nhưng chưa ai thực hiện được điều đó. Ấy vậy mà trong bộ phim này lại có tất!
Sau khi xem xong đoạn kết, Tiêu Thính Vân quay đầu nhìn về phía Triệu Hi đang nhắm nghiền mắt, ánh sáng lập lòe từ màn hình phản chiếu lên gương mặt hắn, vẻ mặt Tiêu Thính Vân hơi phức tạp, sau cùng nói: "Cảm ơn ngươi đã tới triều Thiên Khải."
Hắn có thể nhận ra gia đình Triệu Hi từng sống ở nơi tân tiến phát triển còn hơn trong bộ phim vừa rồi.
"Hả? Ngươi xem xong chưa?" Triệu Hi dụi dụi đôi mắt ngái ngủ, ngáp dài hỏi.
Tiêu Thính Vân gật đầu: "Ừm, đúng là trăm nghe không bằng một thấy."
Mọi người đều nói lãnh thổ triều Thiên Khải rộng lớn, sản vật dồi dào, nhưng để so với bộ phim vừa rồi đúng là không đáng nhắc tới.
Triệu Hi nói: "Thật muốn cho mấy người bảo thủ ở Thục Châu xem bộ phim này, xem còn dám lên tiếng nữa không?"
Ngày nay địa vị của phụ nữ ở Thục Châu không ngừng được nâng cao nên nhiều đảng phái bảo thủ rất bất mãn với điều này.
Cả nhà Triệu gia đều coi nam nữ bình đẳng, nhưng hai ba năm nay sau khi tiếp quản Thục Châu họ chưa bao giờ dám đưa ra quy định quá cứng nhắc, bởi họ biết làm vậy cũng vô dụng. Tất cả chỉ là nói suông khi nữ nhân vẫn còn phụ thuộc vào nam nhân.
Vì vậy hiện nay nữ nhân có thể vào làm việc trong các xưởng để kiếm tiền nuôi sống bản thân, có việc làm mới có thể tạo ra giá trị xã hội, trí óc của họ có thể được mở rộng, dần dần có tiếng nói trong gia đình, địa vị xã hội bên ngoài cũng dần được cải thiện. Trong tương lai, bọn Triệu Hi sẽ dùng pháp luật để bảo vệ cho quyền lợi phụ nữ.
Tiêu Thính Vân cười nói: "Có vài người chỉ muốn che mắt che tai lại thôi."
Triệu Hi đứng dậy tắt máy chiếu, cùng Tiêu Thính Vân bước ra khỏi rạp, khit mũi nói: "Ta sẽ không để họ xem phim này đâu."
Bộ phim tài liệu này chắc chắn sẽ mở rộng thế giới quan, dù rất muốn cho người khác xem nhưng nàng cũng phải lựa chọn cẩn thận các ứng cử viên.
Hai người trở về nơi ở ở đông viện, Triệu Húc nghe nói bọn họ đã xem phim tài liệu về Cách mạng Công nghiệp trong rạp chiếu phim tu nhân hơn ba tiếng, thiếu chút nữa cười lao xuống sô pha.
"Muội phu tương lai , ngươi đúng là nhân tài đó. Không chọn phim kinh dị lại đi xem phim tài liệu vậy?” Triệu Húc cười lớn.
Tiêu Thính Vân: "Ta biết, nhưng ngươi đang rửa chén cơ mà." Triệu Húc: "..."
Hai ngày sau, mấy cỗ xe ngựa trang hoàng tuyệt đẹp tiến vào Thục Châu, một đường đi thẳng đến thành mới.
Thái giám dẫn đầu vênh váo tự cao, đại diện cho hoàng gia uy nghiêm, theo sau là tổng cộng mười sáu cung nữ và thái giám lớn nhỏ, đều nắm trong tay vật ban thưởng.
Việc ban thưởng của hoàng đế nếu như trước đây là một sự kiện lớn để tưởng nhớ tổ tiên, thì hiện tại lại mỗi người mỗi ý. Hai bên đường chật ních dân chúng quận Đào Viên, ai nấy đều lấy làm lạ.
Triệu Hi biết nàng cũng coi như là một trong số những nhân vật chính nên dứt khoát chờ họ tới.
Thái giám lần này đến không phải là Tạ công công trước đây, nghe nói Tạ công công đi trấn thủ hoàng lăng, vị Phùng công công này nghe nói là đồ đệ của Tạ công công.
Châu mục Triệu Húc đã có công lớn trong việc trấn áp phản loạn, Chính Tích Đế đã ban cho hắn vàng bạc, lụa tơ tằm cùng rất nhiều bảo vật quý hiếm, nhà họ Triệu nhận lấy với nụ cười giả tạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận