Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 279:
Tiêu Thính Vân rũ mắt xuống nhìn về phía nàng, Triệu Hi đang dùng ánh mắt ra hiệu cho hắn.
Đừng đi.
Khóe môi Tiêu Thính Vân cong cong, lại nói với Triệu Húc: "Không có, ta đùa thôi."
Triệu Húc: Hả??
Ngươi cảm thấy trò đùa này buồn cười sao??
Dưới trướng bồi dưỡng nhiều tướng lĩnh như vậy, thân là tướng lĩnh không chỉ nghe theo lệnh của chỉ huy là được, bọn họ còn cần phải có phán đoán của bản thân. Đám người Trương Thọ vẫn luôn đi theo bọn họ, kinh nghiệm chỉnh chiến phong phú, xác thực nên đi một mình rèn luyện một chút.
Cũng may lần này là đi trấn áp uy hiếp để 'tiêu diệt thổ phỶ, không phải là công chiếm.
Triệu Húc tiến hành tuần tra lân cuối cùng đối với những tướng sĩ chuẩn bị xuất phát, cả đám tỉnh thần đều phấn chấn, trong mắt tỏa sáng lấp lánh.
Nếu muốn có được thành tích trong quân doanh thì phải lấy quân công ra nói chuyện, bất kể là tướng lĩnh hay là binh lính nhỏ, chỉ cần có thể làm ra quân công đều có thể thăng cấp, càng lên cấp cao thì cuộc sống sẽ càng tốt, ai cũng ngóng trông được đi tiêu diệt thổ phỉ để lập công.
Những tướng sĩ này đứng tư thế quân đội, Triệu Húc đi từ trong ra, trong mắt hiện lên rất vừa lòng.
Đột nhiên hắn dừng bước, hơi nheo mắt lại nhìn chằm chằm vào tiểu binh thấp hơn hắn nửa cái đầu: "Ngươi, ra khỏi hàng."
Tiểu binh kia căng thẳng, đi ra khỏi hàng.
Triệu Húc nhìn từ trên xuống dưới đánh giá tiểu binh này, có chút buồn cười nói: "Ngươi cho rằng đang diễn phim truyền hình hay sao? Thật sự cho là mắt ta mù rồi sẽ không nhìn ra ngươi là nữ à? Ngươi đứng ở đây diễn Hoa Mộc Lan cho ta xem chắc?"
Tiểu binh mi thanh mục tú kia nhất thời mặt bắt đầu đỏ bừng lên, nàng không biết "Hoa Mộc Lan" mà Triệu Châu Mục nói đến kia là ai, cũng không biết cái gì gọi là phim truyền hình.
Nếu không phải quân quy nghiêm khắc, những tướng sĩ kia đều muốn chạy tới vây xem, trong quân doanh này vậy mà xuất hiện một tiểu binh nữ cải nam trang ư? Triệu Huc đi một vòng quay người nàng nói: "Hình như ta đã gặp ngươi ở đâu rồi."
Nàng có chút tức giận nói: "Sao vậy? Nam nhân có thể xung quân, nữ nhân thì không được sao? Trong gợi ý chiêu binh của các ngươi cũng không nói chỉ tuyển mỗi nam nhân."
Bên cạnh truyền đến âm thanh cười vang của các tướng sĩ, thần sắc Triệu Húc bình tĩnh nói: "Nữ nhân đương nhiên có thể nhập ngũ, cũng không phải không có nữ binh."
Trước chưa nói đến thời hiện đại của bọn họ có rất nhiều nữ binh nhập ngũ, chỉ nhắc đến lúc hắn học trường cảnh sát thôi đã có không ít nữ sinh rồi, một đám đều đứng tư thế oai hùng hiên ngang rất bắt mắt, chỉ là triều Thiên Khải từ trước tới nay đều không có nữ tử nhập ngũ.
Hà Ánh Nguyệt có chút kinh ngạc nhìn Triệu Húc, nàng vừa rồi cho rằng mình nhất định sẽ bị đuổi ra khỏi quân doanh, từ nhỏ nàng đã không giống với những nữ tử bình thường khác, không thích những việc nữ tử thường làm mà thích giơ đao múa kiếm, cưỡi ngựa bắn tên cái nào cũng thành thạo, ngày thường cũng không đọc "Nữ đức";'Nữ Huấn" mà thích đọc binh pháp. Hiện nay nữ tử của Thục địa có thể làm quan, bạn của nàng là Lương Giai Ninh còn đứng trong nhóm 10 của bảng thi trung, hiện nay đang làm việc cho Triệu Hi tiên nhân, nữ tử có thể làm quan sao lại không thể đi tòng quân chứ?
Hà Ánh Nguyệt ngẩng đầu nhìn Triệu Húc: "Nếu tướng quân đã nói như vậy, ta sẽ đi theo cùng xuất phát."
Triệu Húc nhìn chằm chằm vào nàng nửa ngày, lúc này mới bừng tỉnh nói: "Ngươi chính là nữ nhi của Hà châu mục, ta nói mà hình như ta đã gặp ngươi ở đâu đó, là ngay vào ngày đại thọ 50 của hắn. Ngươi muốn đi theo đội quân xuất phát cũng được, nhưng trong quân doanh †a sẽ không vì ngươi là nữ mà thiên vị."
Trong lòng Hà Ánh Nguyệt vui vẻ, còn chưa kịp mở miệng Trương Thọ cùng Vương Báo và mấy tướng lĩnh nghe thấy như thế liền vây quanh lại, ngữ khí có chút sốt ruột nói: "Tướng quân, chúng ta đi tiêu diệt thổ phi còn mang theo một nữ nhân sao? Thế này không phải gây liên lụy chúng ta hay sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận