Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 349:

Chuong 349:Chuong 349:
Các đại thân có mặt đầu óc đều cực kỳ linh hoạt, chỉ một cái đèn điện là có thể chiếu sáng, bọn họ liền có thể nhanh chóng liên tưởng đến những thứ có thể mang đến thay đổi lớn.
Càng nghĩ càng thấy kích động, hận không thể vừa quay đầu liền có thể trở thành một Đại Minh không có ban đêm.
Triệu Hi gật đầu, sắc mặt trịnh trọng nói: "Lý Tương nói rất đúng, điện năng sẽ thay đổi cuộc sống của dân chúng, nên ra sức mở rộng."
Hộ bộ thượng thư Bành Nghị càng nghe các đại thần bàn luận sắc mặt càng khó coi, nghe được những đại thần này nói muốn ra sức cấp tiên cho những học sinh nghiên cứu khoa học này làm nghiên cứu điện lực thì thiếu chút nữa trước mắt tối sầm hôn mê bất tỉnh.
"Be hạ xin suy nghĩ lại!"
Mẹ nó, còn muốn tiếp tục chi ngân sách ra sao? Tiền của bộ phận Hộ bộ sắp bị vét sạch rồi biết không hả? vậy mà những cẩu đại thần này vừa mở miệng là đòi bỏ tiền ra?
Ai hiểu cho nỗi khổ của hắn? Triệu Hi giả vờ như không nhìn thấy biểu cảm như sắp chết của hộ bộ thượng thư Bành Nghị kia, nàng nhìn màn hình TV hỏi: "Các ngươi nghiên cứu bóng đèn thế nào rồi?"
Trên mặt giáo sư đứng đầu hiện lên nụ cười tự đắc, hắn vô cùng vui vẻ nói: "Tiến triển rất thuận lợi."
Thục Châu đã có kinh nghiệm chế tạo thủy tinh đã lâu, công nghệ chế tạo thủy tinh của bọn họ đã dần dần hoàn thiện, việc chế tạo lông chụp cho bóng đèn thủy tinh cũng không phải chuyện gì khó khăn. Hơn nữa, việc sợi vonfram có thể dẫn điện cũng do các tiên nhân nói cho bọn họ, hoàn toàn không cần bọn họ phải dùng thử từng nguyên liệu một.
Nghe nói trên tiên giới có một tiên gia tên là Edison, để phát hiện ra sợi vonfram mà người nọ phải thử hơn 6000 loại tài liệu, còn bọn họ thì không cần phải tự tìm kiếm.
Bên dưới tổ thí nghiệm điện học của bọn họ có một tổ nhỏ chuyện về bóng đèn, bọn họ đã phối hợp với nhau nghiên cứu chế tạo ra một ít bóng đèn nhỏ, kết quả rất tốt.
Đám người Triệu Hi liên tục gật đầu, mặc dù bây giờ đèn điện có thể chiếu sáng cả thế giới, nhưng chỉ các thế gia, nhà giàu có mới có thể dùng được, người dân bình thường đương nhiên vẫn không dùng nổi, nhưng thời đại đang phát triển, mười mấy năm sau, khi điện được sử dụng khắp nơi, giá cả cũng sẽ giảm xuống, người dân bình thường cũng có thể sử dụng được.
Bộ trưởng bộ giáo dục Trần Hành nhìn thấy mà vô cùng xúc động nói: "Giáo dục quả thật chính là gốc rễ."
Nếu không phải các tiên nhân đã ra sức sắp xếp và thiết lập lại hệ thống giáo dục ở Thục Châu, đồng thời không ngừng sử dụng kinh phí ủng hộ nghiên cứu khoa học, sao mọi người có thể đi được tới bước này? Giáo dục hoàn toàn không sail
Cái gì cũng có thể lược bỏ, nhưng giáo dục cho đời sau là điều không thể bỏ đi được.
"Nếu mỗi đứa trẻ đều có thể tham gia giáo dục bắt buộc thì tốt rồi."
Giáo dục bắt buộc là khái niệm mà Trần Hành đọc được ở trong sách tiên lúc còn trẻ, cho dù là giới tính gì đi nữa, những đứa trẻ đến tuổi đi học đều phải tới học đường tiến hành 9 năm giáo dục bắt buộc, đây là điều đã được viết lên pháp luật.
Hiện giờ ở Đại Minh bọn họ, đặc biệt là Thục Châu, tam Châu, tỉ lệ hài tử được đi học rất cao, rất nhiều phụ huynh dù có phải ăn mặc tiết kiệm vẫn phải nuôi nang và cung cấp cho con cái mình đi học. Nhưng vẫn có không ít hài tử bởi vì đủ nguyên nhân mà không thể đi học, cả đời là kẻ thất học, cho dù có vào công xưởng làm việc cũng phải làm việc nặng nhọc.
Trần Hành đang cảm thán, hắn chợt phát hiện Bành Nghị đang nhìn chằm chằm mình bằng một ánh mắt u ám.
Ha hả, các ngươi chỉ biết mồm mép là giỏi, không biết bộ hộ bọn họ vì tiền mà phải chạy muốn gãy chân à?
Còn nhắc tới giáo dục bắt buộc? Lấy đâu ra nhiêu tiên như vậy?
Nghe đến đây, tâm trạng tốt đẹp của Triệu Hi liền vơi đi, nàng khép miệng nói: "Cứ từ từ đã"
Trong lòng Triệu Hi hiểu rất rõ, với quốc lực hiện giờ của Đại Minh bọn họ, nếu muốn thực hiện giáo dục bắt buộc, chỉ e đến giáo dục bắt buộc 3-4 năm còn không thể làm nổi, cả tiền lẫn giáo viên đều không đủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận