Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 129:

Chuong 129:Chuong 129:
Công nhân kia: "??"
A.. Không cân nhắc tới nổ có đẹp hay không hay không, chỉ quan tâm nổ có dữ hay không? Công nhân kia lâm vào trong mê mang, chẳng lẽ tiên nhân cảm thấy nhân gian không định chế ra được pháo hoa xinh đẹp như tiên giới, cho nên yêu cầu đối với bọn họ tương đối thấp?
Tiên nhân quả thật tâm thiện a.
Càng như vậy, những công nhân xưởng pháo hoa này càng làm càng hăng hái.
Quy mô của xưởng pháo hoa có thể nói là lớn nhất toàn thành, số lượng công nhân cũng nhiều nhất, chỉ chờ dịch bệnh của thôn Lưu Dân khống chế được là có thể gia tăng nghiên cứu sản xuất.
Hơn nửa tháng qua, dịch bệnh ở thôn Lưu Dân dưới sự nỗ lực ngày đêm của Triệu Ngôn, dần dần khống chế được, đã liên tục ba ngày chưa từng thấy có ca bệnh mới, mà những bệnh nhân nặng cũng được truyền nước biển và tốt hơn.
Triệu Ngôn cởi một thân y phục phòng hộ, chân thành mời mấy vị đại phu cùng về biệt thự dùng cơm. Mấy ngày nay hợp tác với nhau, hắn thật sự bội phục mấy đại phụ cổ đại này, tất cả tri thức y học của hắn đều xây dựng trên vai người đi trước, mà những đại phu này kỳ thật đều cực kỳ thông minh, rất nhiều vấn đề y học dược lý nhắc qua liền thấu, chỉ bị giới hạn bởi sự phát triển của y học thời đại mà thôi.
Những đại phu này nào có thể từ chối? Dau đi theo Triệu Ngôn đến biệt thự.
Trong biệt thự có điều hòa, bên trong vô cùng mát mẻ. Triệu Ngôn thoải mái thở phào nhẹ nhõm, đẩy đẩy kính trên sống mũi, muốn đi toilet rửa tay.
Phía sau bỗng nhiên truyền đến vài tiếng đầu gối đập trên sàn gạch men sứ, Triệu Ngôn vội quay đầu nhìn lại, mấy lão già chân mềm nhữn quỳ trên mặt đất, quỳ lạy hô to với hắn: "Tiên y, cầu ngài thu tiểu lão nhi chúng ta làm đồ đệ! Chúng ta nhất định lấy lễ ân sư để đối đãi, dưỡng lão cho ngài."
Ân sư cổ đại có sự khác biệt rất lớn với giáo viên cùng học sinh hiện đại, ân sư thời xưa tựa như nửa phụ thân! Đến tuổi bọn họ, nếu không phải thật sự muốn học y tất sẽ không nhận ân sưt
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Triệu Ngôn: "..." Ai dưỡng lão ai cũng chưa chắc đâu.
Mấy đại phu không hề cảm thấy lời nói của bọn họ có chỗ nào không ổn, thông qua mấy ngày tiếp xúc, bọn họ khẳng định người Triệu gia chính là tiên nhân, đã là tiên nhân tự nhiên sống lâu hơn so với phàm nhân bọn họ, từ dưỡng lão cũng không tính là dùng sai.
Mấy ngày nay, mấy đại phu đều vô cùng kinh ngạc trước những y học dược lý mà Triệu Ngôn thuận miệng nói ra, chỉ là vài chữ nhưng đó đều là những thứ mà họ phải dùng cả đời kinh nghiệm hành nghề mới có thể cho ra được kết luận như vậy.
Ví dụ như trong cơ thể con người có hàng nghìn tỷ tế bào, giống như nhóm máu của mỗi người là khác nhau, vân vân và vân vân, toàn bộ đều là lý thuyết y học mà họ chưa từng được nghe qua.
Bọn họ si mê y học, cả đời lấy việc khám chữa khỏi bệnh là vinh dự, bây giờ nhìn thấy tiên y từ Tiên giới xuống, sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy?
Triệu Ngôn tay chưa kịp rửa, liền vội vàng đi tới muốn đỡ những lão tiên sinh này lên, thế nhưng đầu gối của những đại phu này giống như đóng đỉnh trên sàn nhà, có kéo thế nào cũng không lên, Triệu Ngôn có chút bất đắc dĩ nhìn đám lão đầu cố chấp này.
Trên bếp lò ở phòng bếp đang hầm gà, bởi vì còn vài giờ nữa mới chín, Triệu Hi liên cầm kem, theo tiếng từ phòng bếp đi ra, cười nói: "Đại ca, không bằng ngươi cân nhắc thu chút đồ đệ?"
Trong tay nàng cầm một que kem, trực tiếp bẻ cho Tiêu Thính Vân một nửa, que kem màu hồng nhạt có mùi dâu tây, ăn vào tiết trời đầu thu thật sự rất ngon.
Thấy Triệu Ngôn nhìn mình, Triệu Hi đang ăn kem, nói: "Đại ca, hiện nay triều Thiên Khải đang rơi vào loạn lạc, các nơi đều là nông dân khởi nghĩa chinh chiến, trên chiến trường cần rất nhiều đại phu."
Kính gọng vàng của Triệu Ngôn xẹt qua một đạo lưu quang, Triệu gia bọn họ muốn sống yên ổn, nhưng chưa chắc những người bên ngoài đã cho họ sống yên, A Húc đang thao luyện tư quân, muội muội hắn lại đang chế tạo thuốc nổ, nếu tương lai thật sự xảy ra chuyện, sao có thể chỉ có mình hắn là đại phu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận