Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chương 180:
Triệu Hi trầm tư một hồi, đột nhiên hỏi: "Nếu hoàng đế phái đô đốc quận thủ mới tới thì sao?".
Trần tú tài cười thâm sâu: "Chủ công, trong lòng ngài có phần không biết? Quyền khống chế toàn quận đã nằm ở trong tay, bọn họ có tới nữa cũng vô dụng. Hơn nữa -"
Lý Hiếu Tri thở dài, nói tiếp: "Ta nhận được tin tức từ huyện lệnh Đào Nguyên, nói hơn nửa tháng trước, quân Hung Nô lật lọng lại xuôi nam cướp bóc, triều đình không rảnh quản chúng ta .
Lúc trước triều đình dùng tiền tài để đổi Tam hoàng tử trở về, còn ước định mười năm không chiến. Ước định này được xem là điều tốt đi.
Mùa đông năm nay rét lạnh dị thường, lạnh chết không ít trâu dê trên thảo nguyên, người thảo nguyên bọn họ một khi không có lương thực, cách đầu tiên chính là xuôi nam cướp bóc, chỉ cần cướp là được! Triều đình lại còn phải đối mặt với nghịch quân khởi nghĩa khắp nơi, lại vừa phải đối phó với người thảo nguyên, bận đến sứt đầu mẻ trán, tự lo không xuể. Lý Hiếu Tri đã nghe nói, không ít thôn huyện đã có thế gia giấu binh chờ thời để khởi nghĩa, căn bản không nghe lệnh của triều đình.
Ánh mắt Trần tú tài lóe lên, đột nhiên chủ động nói: "Chủ công, ta có một chủ ý".
Mọi người nhìn về phía Trần Hành, Trần tú tài hắng giọng nói: "Tin tức Triệu Húc tiên nhân mang binh phản kích nghịch quân của Lý Thiên chắc chắn là đã truyền ra bên ngoài, tin tức này không giấu được. Sao không để các thế gia hoặc là huyện lệnh tự cầu xin phong hiệu cho các tiên nhân? Các tiên nhân chỉ cần ngoài miệng tuyên bố nghe theo triều đình, nếu hoàng đế chịu phong Triệu gia làm quận thủ mới, vậy tự nhiên tiên nhân có thể có được phong hiệu từ triều đình, chính thức thống lĩnh toàn bộ quận Đào Nguyên! Các gia tộc thế gia lớn trong quận cũng không ai dám nhiều lời. Sau này lấy quận Đào Nguyên làm căn cơ để phát triển lớn mạnh, từ từ mưu tính tới các địa bàn khác."
Trần tú tài dừng một chút lại cười nói: "Còn nếu triều đình không chịu phong quan, còn coi các tiên nhân thành nghịch tặc thổ phỉ. Tiên nhân dấy quân khởi nghĩa cũng không cần để ý tới triều đình, nếu có huyện lệnh nào không tuân theo vậy trực tiếp thay người khác tiếp quản." Các khoản tiền thuế này cũng không cần phải nộp lên, giữ lại để mình dùng không phải tốt hơn sao?
Triệu Hi lập tức hiểu ra ý của Trần Tú Tài, ngoài mặt thì xưng thần với triều đình, nhưng đại quyền quân chính của quận Đào Nguyên lại vững vàng nắm ở trong tay mình.
Triệu Hi suy nghĩ một lát, nhìn vê phía thư sinh Lưu Nghĩa và Lý Hiếu Tri phía sau nói: "Lưu tiên sinh Lý duyện sử, gửi cho đám nhị ca chính sách mới của quận Đào Nguyên mà sau khi ta phác thảo đi."
Chính sách mới! Ý trong lời nói này rất dễ hiểu. Đó là khi một thế lực hoàn toàn mới ra đời, một số chế độ cũ cần phải rời khỏi sân khấu, sử dụng một chính sách hoàn toàn mới.
Vẻ mặt của mọi người kích động khó mà nhịn được, chắp tay luôn miệng nói: "Vâng thưa Điện hại"...
Huyện Đào Diệp.
Thời tiết hôm nay mặc dù có hơi lạnh nhưng cũng không bằng cái lạnh thấu xương lúc trước, Trương Thọ mặc quân trang thống nhất trong quân đội, bên hông đeo một thanh kiếm, cầm kính viễn vọng cưỡi ngựa tuần tra quan sát bên ngoài, cũng may chưa phát hiện ra quân địch nào. Gần nửa tiếng sau mới quay lại thành, dân chúng ở trong huyện đều dậy sớm, nhìn thấy những quân sĩ này bọn họ đều cẩn thận từng li từng tí mà tặng chén nước.
Đội quân tiên nhân này thực sự rất kỳ lạ, ít nhất là dân chúng chưa bao giờ gặp qua chuyện sau khi các quân sĩ trong quân đội đi vào thành mà không đốt đánh cướp giết này, lại còn giúp người già phụ nữ gánh nước, bọn họ nhìn quen rồi cảm thấy hình như cũng không đáng sợ lắm.
Nghe nói đây là quy tắc của đội ngũ bọn họ.
Triệu Húc tiên nhân nói ai dám ỷ mạnh hiếp yếu, hắn có thể một cước đá ra khỏi đội ngũ, còn viết tên thật to lên thông cáo rồi dán lên tường thành của thành mới, để cho cha mẹ ở quê nhà nhìn xem hắn là thứ người gì, để cho mọi người đều nhạo báng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận