Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 88:

Chuong 88:Chuong 88:
Bởi vì là đệ tử nhà nghèo, bọn họ ở quê nhà nhìn môn đệ của thế gia dù kém mình mấy lần nhưng vẫn được đề bạt mà từng bước thăng chức, họ cũng dần dần rút ra từ trong ảo tưởng làm quan đền đáp triều đình, cũng không thể tiếp tục phí thời gian mà phải tìm chút việc làm mới có thể nuôi gia đình, trùng hợp lúc này liền nhận được thư của Trần Hành, suy nghĩ một chút liền tới.
Có lẽ là Trần Hành gặp được kỳ ngộ, cũng không quên giúp đỡ bọn họ một phen.
Trần huynh, không bằng bây giờ giới thiệu chúng ta gặp vị đại tài kia đi.
Trần tú tài chắp tay về phía Triệu Hi "Chính là vị này."
Ba vị thư sinh sửng sốt tại chỗ, sau khi hoàn hồn không khỏi đánh giá Triệu Hi từ trên xuống dưới, thiếu nữ xinh đẹp, đôi mắt đen nhánh có một cỗ linh trí không nói nên lời.
Nữ... nữ? Đúng là một thiếu nữ chưa gả?
Triệu Hi cũng biết địa vị của nữ tử ở cổ đại không cao, bọn họ có phản ứng này cũng bình thường, chỉ nói: "Chúng ta trở về văn phòng trò chuyện, bên ngoài nắng quá." Văn phòng trong miệng Triệu Hi thật ra là một gian nhà đất bỏ không đã được quét dọn bên cạnh nhà xưởng giấy, sau đó trở thành văn phòng của bọn họ.
Trên đường đi sẽ ngẫu nhiên gặp được thôn dân, ai thấy Triệu Hi đều phải cung kính gọi một tiếng "tiên nhân”, trẻ con thì giọng nói non nớt gọi một câu "tiên nữ tỷ tỷ", ba thư sinh cũng không ngốc, nhìn thấy thái độ này của thôn dân, trong lòng liền có chút suy nghĩ.
Ba thư sinh đều tự giới thiệu trước để Triệu Hi có chút hiểu biết, Triệu Hi cũng thẳng thắn nói: "Ta mời chư vị đến là để làm việc cho ta, nhưng trước đó ta muốn xem rốt cuộc chư vị có thể làm được gì."
Ba người nghe vậy liền theo bản năng sửa sang lại quần áo của mình, biết lát nữa khẳng định lại là một hồi biện luận, ai biết được... Trần tú tài từ trong ngăn kéo lấy ra ba tờ giấy,'Chư vị xin giải đề trước, những điều tiên nhân muốn hỏi đều có trong bài thi, thời gian một canh giờ, mời nhập tọa."
Ba thư sinh:???2
Hả, đây, đây là muốn làm gì? Ba người đều có chút mơ hồ, trong chốc lát cũng không hiểu rõ tình huống. Nhưng khi nhìn thấy thứ lấy ra chính là giấy trúc Đào Nguyên, trong lòng ba người đều vui mừng, mặc dù không biết vị tiên nữ này muốn làm cái gì, nhưng có thể lại sờ chút giấy trúc này cũng là tốt, tự tay viết chữ cũng là không tồi.
Ba người ngồi xuống, Trần tú tài đưa bài thi cho bọn họ. Bài thi đã được chuẩn bị sẵn từ mấy ngày trước để chờ bọn họ đến, cũng không phải là Triệu Hi cố ý làm khó bọn họ, mà là nàng không biết bọn họ giỏi cái gì, đành phải cho họ thi trước.
Ba người lấy được bài thi, nhìn thấy câu hỏi trên đó lại bối rối, nhìn sơ qua một lần thì thấy có đủ loại câu hoil
Bọn họ vốn quen thuộc với tứ thư ngũ kinh nhưng trong bài thi lại có cả câu hỏi toán học. Ví dụ như tựa đề này là "Gà và Thỏ trong cùng một lồng”, trên đó có viết một bài thơ kể rằng trong chuồng có 36 cái đầu và 50 cái chân, hỏi có bao nhiêu con gà và bao nhiêu con thỏ?"
Một câu hỏi khác lại là: 'Một ngọn nến đang cháy được đặt dưới một chụp đèn kín, lúc này ngọn nến còn cháy hay không? Tại sao?"
Ngoài ra còn có các câu hỏi về núi sông, bên cạnh mỗi câu hỏi có một tờ ghi chú nhỏ ghi điểm của câu hỏi.
Chuyện này... thực sự là mới lạ. Năng lực tiếp thu của thư sinh trẻ tuổi mạnh hơn người khác, sửng sốt vài phút, sau khi Trần tú tài ho khan thì tỉnh táo lại, vội vàng cầm bút chấm mực làm bài thi, lần đầu tiên viết trên giấy, ba người liền hiểu được điểm tốt trong đó.
Triệu Hi tranh thủ thời gian lúc bọn họ làm bài, còn ra ngoài đi dạo một phen, đúng lúc nhìn thấy vợ của Vương Đại Cường là Tôn thị dạy dỗ con mình là Tráng Tráng ở trên đường, đứa bé này chính là tiểu tử suýt chết đuối được nhị ca nàng cứu lần trước, Tráng Tráng bị mẹ đánh, khóc òa lên.
Tôn thị nhìn thấy Triệu Hi thì vội nói: "Quay rầy tiên nhân rồi. Tiểu tử Tráng Tráng này không nghe lời, vừa rồi còn lớn tiếng chơi đùa với mấy đứa trẻ trong thôn, ta đang dạy cho nó một bài học."
Bạn cần đăng nhập để bình luận