Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 329:
Cổ đại vô cùng chú ý đến trật tự lớn nhỏ, hai vị huynh trưởng còn chưa có thành thân, tiểu muội xuất giá trước là không hợp đạo lý. Triệu Húc cảm thấy Tiêu Thính Vân khẳng định đang có ý nói huynh đệ bọn hắn là cẩu độc thân, quả thực đáng giận.
Tiêu Thính Vân: ”..."
Hắn rõ ràng một câu cũng không nói.
Vương Tuyết Cầm thì ở một bên bênh vực con rể tương lai, nói: "Lời này nói không sai, hai người các ngươi đều đã trưởng thành rồi, nhanh tìm đối tượng cho tai"
Triệu Ngôn: "Nương, con ve phòng trước." Hắn đáng lẽ không nên về cùng bọn họ.
Bất quá Triệu gia không có nhiều quy củ như vậy, nếu đủ tuổi để thành hôn, mà huynh trưởng vẫn còn là cẩu độc thân, thì vẫn sẽ được thành hôn.
Bất quá mấy ngày nay Triệu Hi cũng nghe nói, hai vị huynh trưởng của mình đang bị Vương Tuyết Cầm ép đi hội xem mắt do bà tự mình mở ra ở Thục Châu, cũng không biết hai người bọn họ có chọn trúng cô nương nào không. Lục Doanh Doanh xem như là khách của nhà bọn họ, nên Triệu Hi rất chăm sóc nàng, nếu bận rộn, còn lấy điểm tích lũy mở khóa không ít khu vui chơi giải trí ở phía Tây biệt thự, như là phòng bi - a, KTV tư nhân, sân tennis các loại.
Ngày thường Lục Doanh Doanh nếu không tìm thấy Triệu Hi, sẽ dẫn theo tỳ nữ đi chơi trong biệt thự, chỉ chơi tennis thôi nàng cũng có thể chơi đến trưa.
"Hi Hi cô cô, ngày thường đều làm cái gì, vì sao luôn không gặp nàng?”, Lục Doanh Doanh lau mồ hôi trên trán, rất là tò mò hỏi.
"Tiên nhân mỗi ngày đều phải đi xử lý chính vụ của Thục Châu, mỗi ngày đều sẽ đến hội quán Chiêu Hiền trước, chỉ là gần đây thời tiết bắt đầu lạnh hơn cho nên liền ở nhà làm việc." hộ vệ biệt thự cười đáp.
Chính vụ? Lục Doanh Doanh lúc này mới nhớ tới mấy ngày nay, mỗi ngày đều có nam nữ trẻ tuổi ra vào, nàng nhìn thấy có nữ tử liền nhưng cũng không có nghĩ tới đó là quan viên, dù sao nàng cũng chưa bao giờ nghe qua nữ tử làm quan.
"Nữ tử Thục Châu có thể làm quan?" Lục Doanh Doanh rất kinh ngạc.
Hộ vệ nói: "Sao mà không được? Vân Châu cũng như vậy, trong nhóm học sinh đầu tiên trúng tuyển thì có chừng 20 cô nương. Sau này cũng sẽ mở rộng tới Kinh Châu các ngươi."
Lục Doanh Doanh tuy biết Thục Châu khác với bên ngoài, nhưng lại không biết tân chánh của bọn họ lại thay đổi nhiều như thế.
Trong lúc nhất thời Lục Doanh Doanh đối với tiên cảnh đều mất hứng thú, đối với tân chánh Thục Châu lại càng tò mò.
Sau khi cô trở về phòng khách thay quần áo, thì nhìn thấy một chiếc xe màu đen từ bãi đỗ xe chạy ra, ma ma sợ tới mức vội vàng ngăn ở trước mặt Lục Doanh Doanh, thần sắc kinh hãi.
Cửa sổ xe hạ xuống lộ ra khuôn mặt tươi cười của Triệu Hi, Triệu Hi hỏi: 'Doanh Doanh, có muốn cùng chúng ta đến học đường tham gia nghỉ thức trao giải không?"
Tiêu Thính Vân ngồi ở ghế lái, nghe vậy quay đầu nhìn nàng một cái, tựa hồ có chút không vui.
Từ sau khi nữ tử này đến, thì thường xuyên bám lấy Triệu Hi, mười phần chướng mắt.
Lục Doanh Doanh: "Được, ta đã sớm đã muốn đi dạo ở Thục Châu rồi."
Tiêu Thính Vân khoát tay lên tay lái nói: "Ta có thể bảo hộ vệ đưa ngươi đi dạo phố." Lục Doanh Doanh lắc đầu cười nói: "Ta cũng muốn đến học đường của Hi Hi cô cô."
Tiêu Thính Vân: “Lên đây đi."
Lục Doanh Doanh gật đầu thật mạnh, hộ vệ giúp cô mở cửa xe, Lục Doanh Doanh xách váy cẩn thận ngồi vào, thấy trong xe có hệ thống sưởi thì thở phào nhẹ nhõm.
Học đường ở các nơi ở Thục Châu đang gần đến cuối kỳ, cho nên ngoại trừ tổ chức thi cuối kỳ, còn có nghi thức trao giải chuyên môn, hôm nay lại đặc biệt mời Tiên Nhân bọn họ đến trao giải.
Lục Doanh Doanh ghé vào cửa sổ, tò mò nhìn đường phố náo nhiệt ngoài cửa sổ, cảm nhận được chiếc xe rất nhanh đã đưa bọn họ đến học đường.
Học đường vốn là một thôn trang rất lớn, mấy năm nay vẫn luôn mở rộng, cho nên diện tích rất rộng, sau khi đỗ xe xong liền nhìn thấy một số xe đạp đỗ bên cạnh. Những thứ này là nhà xe đạp chuyên cung cấp cho sinh viên trong trường, chỉ có thể sử dụng trong trường, không cho phép mang ra khỏi học đường, lại càng không cho phép tự mình chiếm hữu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận