Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 365:
Từ xưa đến nay vốn chưa từng có nữ đế, hắn cũng chưa bao giờ tổ chức nghỉ thức đại hôn cho nữ đế cùng vương phu.
"Đại nhân, theo ý của hạ quan, chắc cứ dựa theo đại hôn của hoàng đế mà làm đi? Dù sao hạ quan nghe nói Duệ vương cũng có ý làm con rể của nhà bệ hạ." Một vị quan thân tín đề nghị.
Vương sư đắc thắng nam quy, nữ đế bệ hạ vô cùng vui mừng, liền phong thưởng vô cùng lớn.
Dựa theo quốc chế tiên triêu là không phong vương khác họ, nhưng Tiêu tướng quân lại đại hôn cùng với nữ đế, nên liền được phong làm Duệ Vương. Không ít cựu thân trong triều hiểu rõ, nhưng cũng không có ai nhảy ra vạch trần.
Từ Quảng nhíu mày ngẫm lại nói: "Cũng chỉ có thể làm như vậy, Duệ Vương điện hạ liền theo các nghi lễ đã được sửa từ các hoàng hậu trước vậy."
Triệu gia không thích phô trương lãng phí, nên Triệu Hi đã đem mấy bước rườm rà không cần thiết của đại hôn giản lược đi, nhưng khi nhận được quy trình đại hôn từ chỗ Lễ bộ thượng thư vẫn khiến nàng cảm thấy mệt mỏi không thôi.
Triệu Hi vì thế còn đặc biệt gọi những người ở Lễ bộ tới, ai ngờ Từ Quảng lại cầm đầu những quan viên ở Lễ bộ cự tuyệt rất quyết đoán, nữ đế nước Đại Minh đại hôn, là việc liên quan đến thanh danh và thể diện của Đại Minh bọn họ, đến lúc đó không chỉ có dân chúng trên dưới cả nước thời khắc chú ý, mà còn sẽ có cả những phiên bang tiểu quốc man di đều sẽ tới tham gia, nếu làm nhỏ chẳng phải là để cho những người đó chê cười sao?
Không chỉ phải làm, mà còn phải làm thật lớn!
Tiêu Thính Vân nở nụ cười: "Cứ làm theo như sắp xếp của Lễ bộ đi."
Tiêu Thính Vân không ngại phiền toái chút nào, chỉ mỗi việc thử trang phục cưới cũng đã thử ba lần, mỗi lần đều rất phối hợp.
Hắn đã phối hợp như vậy, Triệu Hi cũng chỉ đành làm theo quy củ của Lễ bộ.
Triệu Chí Dân và Vương Tuyết Cầm là cha nương của Triệu Hi, cũng thêm vào một chút ý kiến.
Mùa xuân năm Vĩnh Xương thứ tư, Đại Minh khai quốc, nữ đế cùng vương phu đại hôn.
Đại hôn tổng cộng ba ngày, ngày hôm sau sẽ là lễ đại hôn chính. Trời vừa tờ mờ sáng, nghi thức đại hôn đã bắt đầu, trong cung phủ kín đèn lụa đỏ. Các quan viên phân ra đứng hai bên nữ đế, nghênh đón Duệ Vương điện hạ vào cung.
Bởi vì thân phận Triệu Hi có chút bất đồng, nên nghi thức đế vương đại hôn cũng có chút khác biệt, hai người sau khi tiếp nhận triêu bái quần thần liền đi bái kiến cha mẹ, dưới sự chủ trì của Lễ bộ kính trà cho Thái thượng hoàng cùng Thái hậu, sửa miệng.
Một bên truyền đến tiếng cười của Triệu Húc: "Phát lì xì, phát lì xì."
Triệu Ngôn cũng cười nói: "Ai cướp được thì là của người đó."
Nếu là muội muội nhà mình kết hôn, vậy cũng phải dựa theo thói quen của bọn họ, phát chút tiền lì xì để náo nhiệt hơn.
Ở đây ngoại trừ người hầu trong cung, phần lớn đều là quan lớn trong triều cùng gia quyến của bọn họ, bọn họ vừa quay đầu nhìn lại thấy hai vị huynh trưởng của nữ đế, hai vị Vương gia hôm nay trong không khí vui mừng này đang lấy ra túi quà của mình, bên trong đều chứa hồng bao đỏ thẫm. Triều Thiên Khải cũng có tập tục phát lì xì, phần lớn là tiền mừng tuổi trưởng bối phát cho van bối vào dịp tết âm lịch.
Bao lì xì kia cũng không tính là lớn, lại còn được làm từ giấy, chắc cũng không chứa được bao nhiêu bạc, dù sao tiền đồng nặng bao nhiêu tất cả mọi người ai cũng biết.
Có thể được tham gia đại hôn của nữ đế, có ai quan tâm mấy đồng tiền kia?
Thấy hai vị vương gia rải bao lì xì, bọn họ cũng thập phần nể tình mà nhận vài cái, tay nhéo nhéo bao lì xì liền có chút ngơ ngác.
"Bên trong này không giống như đựng đồng xu, cũng không giống có vàng bạc." Có người nhỏ giọng nói thầm.
Người ở bên ngoài nhịn không được mở ra nhìn một chút, bên trong là một tờ giấy. À không, tờ giấy này giống như là được đặc chế, còn có dấu hiệu chống làm giả, góc phía trên thì dùng con số viết để biết được tờ giấy này trị giá bao nhiêu, tờ giấy trong tay hắn này chắc giá trị bằng một lượng bạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận