Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 134:
Hoàng gia vì thấy được giấy trúc ở huyện Đào Nguyên nên đã sớm muốn kết giao với tiên nhân, mấy ngày trước ở khách điếm Duyệt Lai, rốt cục nghe nói thành mới đã mở cổng thành, muốn đi tới cùng tiểu thư Vương gia, ai ngờ lại đụng phải công tử Chu gia, vị hôn phu của Vương tiểu thư, tình cảnh hiện giờ có chút xấu hổ.
Người kia sợ sẽ khiến hai người hiểu lầm nhau, vội vàng phá vỡ thế cục xấu hổ, gọi gã sai vặt nhà mình đem lễ vật tới, theo đoàn người đi vào bên trong.
Đoàn người tiến vào biệt thự, còn chưa kịp chào hỏi, Triệu Hi đã bị chậu hoa mà gã sai vặt mang theo hấp dẫn/'Đây là... bông gòn?"
Cha con Hoàng gia âm thầm kinh sợ, nghe vậy liền ngẩn ra, nhi tử Hoàng Hiên nhìn theo ánh mắt Triệu Hi, vội chắp tay nói: "Thưa tiên tử, đây là bạch điệp tử."
Hai cha con cực kỳ khẩn trương, bọn họ tuy là phú thương, nhưng ở triều Thiên Khải, sĩ nông công thương, đám thương nhân bọn họ đứng ở cuối cùng, hiện giờ gặp mặt tiên nhân, bọn họ thật sự lo lắng, nhưng nghe Vương tiểu thư nghe nói nguồn cung của cửa hàng giấy Vương Ký kì thực chính là gia đình tiên nhân, lúc này bọn họ mới nghĩ đến chuyện bái phỏng.
Bởi vì là tới bái phỏng, hai cha con mang theo không ít quà tặng, đều là vật quý tìm rất lâu mới thấy được.
Hoàng Hiên nghĩ ở triều Thiên Khải hiếm có loại hoa này, liên mang đến tặng cho Tiên gia thưởng thức, không ngờ tiểu tiên tử kia liếc mắt một cái liền nhìn thấy chậu hoa này.
Triệu Húc tiến lên, quyết đoán đưa tay hái đóa bông kia xuống, bông trắng bồng bềnh có chút đáng yêu, chất lượng đương nhiên là kém hơn bông Tân Cương hiện đại, nhưng ở triều Thiên Khải vẫn có thể nói là đại sát khí.
Hành động "at thủ tồi hoa" này của Triệu Húc thật sự khiến mấy vị khách nhân này choáng váng, cha con Hoàng gia cũng giật mình sợ hãi.
Chẳng lẽ gia đình tiên nhân kiêng kị loại hoa này? Chỉ nhìn thấy thôi đã phải ngắt xuống?
Triệu Hi nhìn mấy vị khách, nói với Triệu Húc: "Nhị ca, ngươi làm khách sợ rồi."
"Là ta quá kích động." Triệu Húc ngừng tay, cười nói với bọn họ, Các vị, mời vào."
Hai ngày trước, Lý Hiếu Tri đến báo cho bọn họ thành mới hiện đã có gân năm ngàn người, ngày càng có nhiều người đến thăm biệt thự, bọn họ có phải cũng nên có dáng vẻ tiên nhân một chút không?
Nhóm quân sư gồm toàn thư sinh do Trân tu tài cầm đầu có thể vào thư phòng bí mật thương nghị, nhưng cũng không thể cứ mỗi khi có người tới bái phỏng, bọn họ lại để khách nhân ngồi ở bàn ăn đi?
Người một nhà bàn bạc một phen, tốn gân 2000 điểm mở khóa phòng khách.
Diện tích phòng khách khá lớn, ghế sô pha đều là bằng gỗ tốt, người Triệu gia không am hiểu phương diện này, chỉ đoán bộ sô pha của ông nội cũng phải trị giá mấy chục vạn.
Chính giữa phòng khách là một cái TV LCD siêu lớn, buổi tối đầu tiên sau khi mở khóa, Triệu Húc liên kéo Triệu Hi dùng TV chơi game. Bộ sô pha còn đi kèm với một cái bàn trà, trên bàn trà đặt công cụ chuyên dùng để pha trà, còn có một đĩa trái cây.
Vương Tuyết Cầm lấy lá trà từ trong phòng bếp ra, dùng dụng cụ pha trà chuyên nghiệp trên bàn trà pha trà, mời mấy vị khách ngôi.
Cha con Hoàng gia thần sắc khẩn trương, ngồi cũng không dám ngồi, chỉ dám ngồi ghé vào mép ghế, nhưng Chu Nguyên cùng Vương Linh Nhi thì tự tại hơn nhiều.
Triệu Hi thấy hai người bị hành động vừa rồi của Triệu Húc làm cho sợ không nhẹ, cười trấn an nói: "Vừa rồi nhị ca chỉ là tương đối kích động mà thôi, đừng hiểu lầm."
Cha con Hoàng gia nghĩ mãi không ra chậu hoa trắng kia vì sao có thể làm cho các tiên nhân kích động, tiên hoa tiên thảo ở tiên giới chắc phải nhiều hơn chứ?
Triệu Hi nhận lấy bông từ trong tay Triệu Húc, trầm tư một chút, rốt cuộc hỏi: "Không biết hai vị lấy bông gòn này từ đâu ra? Có còn nhiêu không?”
Triệu gia vẫn luôn khổ sở chuyện trong kho hạt giống của bọn họ không có hạt giống bông! Ai biết hôm nay lại có người đưa đến cửa.
Thấy Triệu Hi cảm thấy hứng thú, Hoàng Hiên vội nói: "Thưa tiên nhân, hoa này ban đầu đến từ Thiên Trúc, sau đó truyền vào triều Thiên Khải, Vân Châu ở phía nam cũng có trông."
Bạn cần đăng nhập để bình luận