Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 139:

Chuong 139:Chuong 139:
Tiêu Thính Vân không muốn phản ứng với hắn, chia con heo thành hai nửa, nhóm hộ vệ dựa theo sự chỉ huy của Triệu Hi đem nội tạng của con heo bỏ vào trong một cái chậu, sau đó lấy mỡ heo, chia hết số thịt thành các phần, ngay cả ruột già hắn muốn ném đi cũng bị Triệu Hi ngăn lại.
Triệu Hi nhìn con heo đã được xử lý xong vô cùng hài lòng, nàng vốn quen ăn thịt heo nhưng mấy ngày nay đều không được ăn mà chỉ có thể ăn thịt dê, trong lòng thật sự nhớ thương vô cùng.
Triệu Húc đeo tạp da đi ra khỏi phòng bếp, Trương Thọ và những hộ vệ kia vừa nhìn thấy hắn thì lập tức đứng thẳng người, vừa hành lễ vừa đồng thanh hô: "Chào chỉ huy sứ!"
Triệu Húc đáp lễ, sau đó vớt một miếng thịt heo lớn từ trong chậu, cười nói: "Cũng coi như có thịt heo, vậy liên mang đi xào vài món ăn."
Đội hộ vệ kinh ngạc nhìn Triệu Húc, một nam nhân cao tám thước vậy mà lại đeo tạp de hoa vào bếp nấu cơm, trong lòng càng thêm kính sợ. Tiên nhân người ta còn chịu bỏ mặt mũi xuống bếp nấu cơm, về sau bọn họ cũng phải học vào bếp phụ giúp cho mẹ và vợ. Về phần thịt lớn chuẩn bị cấp đông, Triệu Hi suy xét đến việc số heo trong trang trại của Chu Nguyên đều có thể mang ra chợ rồi, sau này muốn ăn thịt heo cũng không khó nên dứt khoát chỉ để lại một nửa số thịt để cấp đông, một nửa còn lại thì đưa cho đầu bếp nấu cho đội hộ vệ ăn.
Triệu Húc nuôi một nhóm tư quân rất lớn và cung cấp một ngày ba bữa cho bọn họ, cho nên cố ý chọn mấy bà cụ tay nghề tốt và có nhân phẩm không kém đến làm phục vụ ở nhà ăn trong đội, nấu cơm cho quân binh.
Chỉ cần có liên quan với quân riêng thì đều rất dễ. Từ đầu tháng đến cuối tháng, những đại nương này không nghĩ tới bản thân đã lớn tuổi nhưng lại kiếm được nhiều bạc như vậy, chỉ cảm thấy thắt lưng cũng thẳng, mấy ông lão trong nhà cũng không dám coi thường các nàng!
Giao nửa con heo mới mổ cho các nàng, để cho các nàng tự do phát huy làm món họ muốn, để cho tráng hán trong đội hộ vệ nếm thử những món mới.
Bởi vì trước đó đã dặn dò người dân thành mới cho nên không có đám đông nào tụ tập chạy tới chúc mừng sinh nhật triệu Hi. Đến lúc chạng vạng tối, ba cha con Triệu Chí Dân cuối cùng cũng làm xong tiệc sinh nhật, có mặn có chay còn có canh, bày đầy cả bàn ăn. Triệu Ngôn còn cố ý sắp xếp các món ăn, nhìn qua rất đẹp mắt.
Trần tú tài, Lý Hiếu Tri và mấy cái thư sinh kia chắc chắn cũng sẽ tới, bọn họ còn cố ý cho lớp học nghỉ tối nay, mang theo quà tặng đến tiên cảnh.
Triệu Chí Dân kêu mọi người ngồi xuống: "Mọi người ngồi xuống đi."
Triệu Hi còn cố ý lấy rượu đào nàng ủ lúc trước ra, rót cho mỗi người một ly, rượu đào trong ly trong suốt có màu hồng nhạt.
Triệu Húc lấy điện thoại di động từ trong túi ra, đề nghị: "Đây là sinh nhật đầu tiên của Hi Hi từ khi đến triều Thiên Khải, chúng ta cùng chụp một tấm ảnh lưu làm kỷ niệm đi."
Điện thoại di động được đặt trên gậy tự sướng, Triệu Hi là nhân vật chính của đêm nay, đương nhiên là đứng ở chính giữa. Nàng giơ gậy tự sướng lên, ống kính chụp tất cả mọi người ở đây, cười nói: "Mọi người cùng nhìn vào điện thoại di động nhé."
Ấn nút chụp ảnh, chụp liên tiếp mấy tấm.
Mặc dù đã sớm gặp qua thần vật có tên là điện thoại này của tiên nhân nhưng vẫn không khỏi ngạc nhiên. Chỉ trong nháy mắt, liền có thể thu được hình ảnh tất cả mọi người, cho dù là những danh họa nổi nhất ở triều Thiên Khải cũng không thể làm được
Sau khi chụp ảnh xong thì tiệc sinh nhật chính thức bắt đầu, Chu Nguyên dẫn đầu gắp thịt heo, ăn vào trong miệng thì không khỏi cảm khái: "Thơm, thịt này thật ngon!"
Kể từ lần ăn thịt heo mang về từ tiên cảnh, hắn liên nhớ mãi không quên. Heo mình nuôi đúng là ăn ngon hơn!
Vương Tuyết Cầm nhìn đệ tử này thập phần hài lòng, cười nói: "Có lứa heo đầu tiên, về sau sẽ càng ngày càng nhiều. Đợi thêm vài ngày nữa, thời tiết lạnh hơn một chút, sẽ giết một con heo nữa làm chút lạp xưởng và thịt gác bếp. Hi Hi và A Húc đều thích ăn cay, đến lúc đó làm vị này nhiều thêm một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận