Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 260:
Người hầu ở bên ngoài nghe thấy Triệu Hy vỗ tay ra hiệu, lập tức hiểu ý xách hai thùng tào phớ đi vào, còn bày đủ loại gia vị lên bàn.
Triệu Hi nói: "Chỉ là bệnh đậu mùa thôi mà, đừng quá lo lắng, ăn chút tào phớ đi, muốn ăn vị gì cứ tự mà pha."
Đám quan lại vừa mới nhậm chức cứ đứng ngơ ngác. Đào Tư Lễ là người đầu tiên có phản ứng, cười tiến lên dùng muỗng gỗ múc một muỗng, tự mình thêm gia vị: "Hạ quan tạ ân Hi Hi tiên nhân chiêu đãi."
Đào Tư Lễ ăn một ngụm, nhận xét: "Món này làm từ đậu tương, hạ quan cũng đã từng dùng đậu tương để xen canh."
Ai muốn ăn ngọt ăn mặn gì đều được, từ khi có khí thiên nhiên, hiệu suất làm muối đã cao hơn rất nhiều, tuy rằng đa số người dân vẫn dùng rất tiết kiệm, nhưng mà nhà nào cũng có muối để ăn.
Đường là đường mía, vừa mới thu hoạch năm nay, còn tương đối đắt tiền. Trong bát còn có đậu phộng băm, đậu tương, hành tây, ớt, vân vân.
Quan lại còn lại cũng noi theo, múc một bát tao phớ, bỏ thêm gia vị mình thích, cam muỗng gỗ nhỏ múc một ngụm, miệng khen: "Ăn khá giống não dê, ngon thật."
Bọn họ chưa từng gặp qua chủ công nào gần gũi như vậy, mở họp còn mời bọn họ ăn vặt, còn là thức ăn ngon. Không ít quan lại sáng sớm chưa ăn cơm, giờ ăn cả một bát lớn.
Cũng không biết có phải là truyền thống hay không, trong bữa ăn mọi người nói chuyện đều thoải mái hơn hẳn: "Hi Hi tiên nhân, ngài vừa rồi nói 'chỉ là bệnh đậu mùa thôi mà là muốn nói gì?"
Triệu Hi: "Ở chỗ chúng ta, bệnh đậu mùa đã bị tiêu diệt."
Thời đại của nàng không còn ai nhắc tới virus đậu mùa, đến lúc học lịch sử nàng mới biết về bệnh này.
Bệnh đậu mùa còn có thể bị tiêu diệt? Mọi người nghe vậy đều ăn chậm lại, dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Triệu Hi, quả nhiên không hổ là tiên giới, virus đậu mùa khủng bố như vậy cũng có thể tiêu diệt?
Nếu có thể đem tiên pháp này truyền tới thế gian, vậy không biết sẽ cứu được bao nhiêu mạng người đây?
Quan chủ quản bộ y tế quên luôn bát tào phớ ngon lành trong tay, kích động đến suýt nữa quỳ xuống cầu xin tiên nhân ban thưởng tiên pháp cứu vớt chúng sinh, Triệu Hi lại đột nhiên hỏi một câu: "Tào phớ ngon không?"
Bọn họ sửng sốt, vội vàng gật đầu: 'Quá ngon, đặc biệt là tào phớ ngọt, vị đường và vị tao phớ hòa quyện ngon cực kỳ."
Người ngồi bên cạnh khiếp sợ: "Đường là dùng để làm đồ ăn vặt, sao lại đem cho vào món chính? Tào phớ rõ ràng là một loại món chính, Lý đại nhân không thích tào phớ mặn sao?!"
Triệu Hi thấy bọn họ sắp bắt đầu cãi nhau tào phớ mặn với tào phớ ngọt, may mà Trần Hành ngồi đầu bàn hắng giọng ngăn lại.
Triệu Hi ăn tào phớ, cười nhẹ nhắc nhở:
"Ta mời các vị làm quan là vì nước vì dân, khi bách tính không dám thì các ngươi đứng lên làm gương, khi bách tính rút lui thì các ngươi cản phía sau, các vị phải làm gương cho bách tính trong mọi việc."
Mọi người nghe vậy rùng mình, tưởng là tiên nhân đang cảnh cáo bọn họ không được tham ô của dân, vội vàng buông chén xuống đứng dậy, chắp tay đáp ứng. Bọn họ vừa mới bắt đầu làm quan, mọi người đều có lý tưởng của mình, lời thê hôm nay đều là thật lòng. Triệu Hi nhìn vẻ mặt sẵn sàng vì lý tưởng của bọn họ, cười cười. Hy vọng đến khi tiêm phòng đậu mùa, các ngươi cũng giữ được vẻ mặt này.
Còn vụ tào phớ? Chỉ cần đám quan lại này thích, toàn bộ Thục địa sẽ nhanh chóng mở rộng phương pháp làm đậu hủ, tào phớ ra ngoài, dân chúng đều sẽ có món ăn mới, dù sao nhà nào cũng đều có trồng đậu tương.
Sau đó Triệu Hi nhanh chóng báo vụ đậu mùa này cho đại ca Triệu Ngôn, nàng chỉ biết là người từng bị bệnh đậu mùa sẽ không lại mắc bệnh, cho nên có thể dùng nốt đậu trên trâu bệnh để phòng ngừa, thế nhưng nàng không biết cách làm cụ thể.
Triệu Ngôn cũng rất coi trọng việc này, một khi bệnh đậu mùa lan tràn, nên công nghiệp quân sự của cả Thục địa đều sẽ khựng lại, nếu bị Hung Nô hoặc là nghịch quân tấn công, bọn họ sẽ rất khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận