Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 318:
Triệu Húc: "... Được." Có lẽ đây là phúc lợi của cẩu độc thân chăng.
Ăn tối xong, mọi người rời khỏi bàn ăn, Triệu Húc thu dọn bát đĩa vào bếp, Triệu Ngôn tìm cớ trở về phòng đọc sách, hai vợ chông cầm theo radio vào phòng khách nhảy vũ điệu quảng trường.
Triệu Hi trở về phòng thay quần áo trước, nàng chưa từng học cách trang điểm nên không biết phải dùng son phấn mà Vương Linh Nhi, Đàm Thục Vân đưa cho nàng thế nào, chỉ đơn giản rửa mặt xong liền đi luôn.
Biệt thự chia làm đông viện và tây viện, tây viện là nơi giải trí, mà bọn họ thấy giờ không phải lúc vui chơi nên chưa mở khóa, rạp chiếu phim tư nhân coi như là chỗ giải trí đầu tiên ở tây viện.
Triệu Hi trông thấy hắn dáng vẻ thong dong, buộc tóc bằng ngọc quan, tràn đầy dáng vẻ anh tuấn, vẫn như cũ mặc xiêm y màu đen, để ý kĩ mới thấy ở góc áo có chút họa tiết trang trí, bên hông đeo ngọc bội, ít đi một chút khí chất sát phạt của tướng lĩnh, nhiều hơn một chút vẻ khôi ngô của thiếu gia công tử. Tiêu Thính Vân nắm tay nàng, tay kia nhẹ nhàng đẩy cánh cửa nặng trịch của rạp chiếu phim tư nhân ra, hỏi: "Rạp phim là gì thế? Là kịch múa rối bóng đúng không?"
Triệu Hi gật đầu: "Cũng tương tự. Dù sao cũng đều là diễn theo kịch bản, nhưng nó ở dạng video giếng như trước kia ngươi từng xem ở điện thoại ta đó."
Đây cũng là lần đầu tiên Triệu Hi bước vào rạp chiếu phim tư nhân của ông nội, một chiếc ghế da màu đỏ cực kỳ thoải mái đặt trước một màn hình trắng khổng lồ, phía sau có một chiếc máy chiếu vừa nhìn là biết đắt tiền.
Bởi vì tất cả các khu vực của biệt thự đều do Đại Bảo kiểm soát nên bên trong sau một thời gian dài vẫn sạch sẽ như mới, cơ sở vật chất không bị xuống cấp do cũ kỹ.
Nàng đã ba năm không đến rạp chiếu phim, trong thời đại mạng internet phát triển, số phim và chương trình truyền hình nàng lưu giữ trong máy ít đến đáng thương, cùng cắm chỉ có vài clip ngắn thôi nên hiện giờ được tới rạp chiếu phim của ông nội, hai mắt Triệu Hi tỏa sáng lấp lánh.
Triệu Hi dẫn Tiêu Thính Vân đi chọn phim, hiển nhiên nàng không thể chọn phim quá hiện đại, nếu không hắn xem sẽ không hiểu, nhưng phim cổ trang quá ít, nàng chọn đi chọn lại mới tìm được một bộ phim hoạt hình có nét vẽ thuần Trung Hoa.
Sau khi tắt đèn, bộ phim bắt đầu chiếu, hiệu ứng âm thanh và hình ảnh của rạp chiếu phim tu nhân này vô cùng mạnh mẽ, không thua kém gì rạp chiếu phim bên ngoài. Triệu Hi ngồi bên cạnh hắn ăn khoai tây chiên tự làm, thỉnh thoảng liếc nhìn hắn, phát hiện hai bên mày hắn dần nhíu chặt lại.
"Có chuyện gì vậy?"
Tiêu Thính Vân do dự một chút, nhìn nàng hỏi: "Ngươi có thể hiểu được tiếng động vật sao?"
Triệu Hi sửng sốt, lập tức nhận ra phim hoạt hình này có nhân vật chính là động vật, gấu trúc và gà trong đó đều nói tiếng người, giống như người mặc da thú.
"Không phải, đây là diễn thôi, không phải động vật thật." Triệu Hi biết phải giải thích hoạt hình là cái gì, liền cắn một miếng khoai tây chiên hỏi: "Ngươi muốn xem nữa không?"
Tiêu Thính Vân cười: "Xem tiếp đi."
Triệu Hi giải thích trước đây nàng đã từng xem rồi, Tiêu Thính Vân lúc này mới chọn ra một đĩa phim trong số các loại, Triệu Hi câm lên xem, trên đĩa xám viết bốn chữ to
"Cuộc cách mạng công nghiệp”.
Tiêu Thính Vân hiển nhiên rất có hứng thú với cách mạng công nghiệp, hắn đã nhiều lần nghe cụm này từ nhà họ Triệu, nhưng lại chưa từng tận mắt nhìn thấy.
Triệu Hi im lặng cắn một miếng khoai tây chiên, nàng không ngờ rằng buổi hẹn hò đầu tiên của mình lại là xem phim tài liệu với Tiêu Thính Vân trong rạp chiếu phim đã "bao trọn".
Hay nói cách khác là phim tài liệu về cách mạng công nghiệp.
Bộ phim tài liệu này dài hơn ba tiếng, vẫn là đen trắng, bắt đầu từ cuộc cách mạng công nghiệp đầu tiên ở châu Âu, động cơ hơi nước mà Tiêu Thính Vân quen thuộc xuất hiện trên màn hình lớn.
Sau khi nhìn thấy xe lửa và thuyền hơi nước, tròng mắt Tiêu Thính Vân ánh lên tia quỷ di. Trước kia hắn vốn biết hơi nước có tác dụng rất lớn, nhưng sau khi được chứng kiến mới thật sự rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận