Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 58:
Chu Nguyên tuy đã khiến tổ phụ tức giận, nhưng ăn được đồ ngon vẫn là biết nhớ tới người, phân phó phòng bếp đưa cho tổ phụ một phần thịt heo.
Chu lão viên ngoại hôm nay thật sự là bị Chu Nguyên chọc tức không nhẹ, hắn trở lại thư phòng chuyện thứ nhất chính là lấy ra thẻ trúc, viết thư cho đứa cháu lớn của mình, là đường huynh của Chu Nguyên, trong thư dùng từ ngữ nghiêm khắc phê bình đứa cháu này một trận, đường xa ngàn dặm tới đưa cái gì không đưa? Lại đưa đến mấy con lợn trắng? Chu lão viên ngoại cảm thấy Chu Nguyên lầm đường lạc lối, chính là do đứa cháu lớn này của ông gây ral
Bên ngoài truyên đến tiếng gã sai vặt câu kiến, tay Chu lão viên ngoại đang cầm bút lông chợt dừng lại, một mùi thơm bay tới.
Gã sai vặt đặt nồi thịt heo lên bàn, nói là do tiểu công tử sai đưa tới.
Chu lão viên ngoại rửa tay sạch sẽ, ngồi xuống trước bàn nhìn nồi thịt kia, hừ một tiếng cảm thấy cháu trai đang muốn nhượng bộ, hắn im lặng cầm đũa gap lấy một miếng thịt đút vào trong miệng, ngay khi nuốt xong hai mắt liền phát sáng.
Thịt này... rất ngon. Ăn không giống thịt dê, chẳng lẽ là món ăn hiếm có nào đó? Thịt dê tuy nói là ngon hơn thịt heo, nhưng vẫn có chút mùi hôi, nhưng thịt này lại không có mùi đói
Chu lão viên ngoại ăn thêm mấy miếng, mắt híp thành sợi chỉ, tốc độ trên tay lại càng nhanh, quyết đoán nhét thịt vào miệng.
Thơm, thơm quái
Đã ngần này tuổi, mà giờ mới được ăn món ngon tới vậy, Chu lão viên ngoại nhìn nồi thịt đã sắp thấy đáy, không khỏi hỏi: "Thịt Nguyên nhi đưa tới là thịt gì?"
"Công tử có nói, đây là... Ga sai vặt kia sắc mặt cổ quái, nói ra hai chữ,'... Thịt heo."
Không khí đột nhiên yên tĩnh lại, đồng tử Chu lão viên ngoại đột nhiên co rụt lại..."Thịt heo?”
Nồi thịt thơm ngon mà hắn ăn hồi nay là thịt heo? Chu lão viên ngoại chợt cảm thấy không chịu nổi đả kích này.
Đây nhất định không phải thịt heo, là tiểu tử kia lấy loại thịt khác lừa hắn.
Trong phòng dường như vẫn còn phảng phất mùi thơm của nồi thịt heo kia, quản gia đứng ở một bên nuốt nước miếng, vẻ mặt đau khổ nói: "Lão viên ngoại, công tử bị nhốt ở phòng ngủ một canh giờ rồi, hiện đang ồn ào muốn đi nhà xí."
Sau khi ăn xong Chu lão viên ngoại cầm khăn lụa lau miệng, chậm rãi hỏi: "Tiểu tử kia biết sai rồi sao?"
Một gã sai vặt chợt chạy từ ngoài vào, thở hồng hộc nói: "Công tử vẫn không biết, vừa rồi hắn đã mang theo mấy con heo trắng kia từ lỗ chó của nhà xí trốn ra ngoài rồi!"
Chu lão viên ngoại: "..."
Chu gia có không ít biệt viện thôn trang ở huyện Đào Nguyên, cho nên dù Chu Nguyên mang theo heo trốn đi vẫn có chỗ ở, Chu lão viên ngoại cũng không cần quá lo lắng cho hắn, chỉ nghẹn hồi lâu mắng ra ba chữ: "Tiểu súc sinhil"
Mấy ngày nay thôn Đào Hoa đang bận rộn phân loại hạt giống, Triệu Chí Dân là người ôn hoà, thường đến ruộng của người dân trong thôn để hỗ trợ, có rất nhiều kiến thức nông nghiệp là của hiện đại được hỏi, cho nên sau khi được giải đáp thôn dân lại càng kính sợ ông hơn.
Triệu Chí Dân mỗi lần từ thôn Đào Hoa trở về, trong tay đều sẽ có một ít đồ vật mà thôn dân cho, như là quả dại có hương vị vô cùng ngọt ngào, phu nhân nhà Vương gia du luôn luyến tiếc mà không dám ăn gà vịt trứng, nhưng vì để báo đáp ơn cứu mạng mà vẫn cố nhét một con gà cho Triệu Chí Dân, nhất định cầu tiên nhân phải mang về ăn.
Nông dân thời đại này cũng rất lợi hại chỉ cần nhìn sắc trời là đã đoán được thời tiết của ngày mai, Triệu Chí Dân đặt đồ vật thôn dân tặng xuống, nhìn bầu trời bị mây đen bao phủ, khế nhíu mày nói: "Hôm nay sợ là có mưa rồi."
Quả thật không ngoài dự đoán của Triệu Chí Dân, sau nửa đêm trên trời liền nổi lên mưa phùn kéo dài, sấm chớp chiếu sáng cả không trung, Triệu Hi vốn có giấc ngủ nông, nay tiếng sét bên ngoài lại to vì thế rất nhanh cô liền bị đánh thức.
Nàng vừa ngáp vừa dậy đóng cửa sổ lại để tránh mưa hắt vào. Đi tới chỗ cửa sổ, dưới ánh sáng của tia sét nàng nhìn thấy Tiêu Thính Vân ăn mặc mỏng manh, đang ở trong mưa đuổi theo hai con heo đen nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận