Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 264:
Xa xa, hắn thấy có người của quan phủ đang cười tum tim nói cái gì đó, vừa thấy vị quan sai kia cười ha hả đi về phía hắn, hắn lập tức nói: "Đại nhân, ta tiêm phòng đậu mùa rồi, có giấy chứng nhận hẳn hoi."
Quan sai kia hơi mất mát, thả hắn đi.
Vu Phàm đang tưởng tượng mình đem cá về cạo vảy làm một bữa cơm ngon, đang muốn vào thành, bỗng nhiên nghe thấy quan sai chặn một chiếc xe ngựa lại, còn có tiếng ngựa hí vang.
Quan sai nhìn xe ngựa, cảm thấy không giống như là của Thục địa bọn họ, lập tức cảnh giác hỏi: 'Dừng lại, các ngươi là từ đâu tới?
"Lớn mật, chúng ta là người của triều đình!" Gã sai vặt cưỡi ngựa giận dữ nói.
Tạ công công vén rèm lên, có chút không vui, hắng giọng nói: "Mau tránh ra, ta phải đi ban chỉ."
Tạ công công nhìn tường thành xi măng, âm thâm giật mình, nhớ lại lần trước tới quận Đào Nguyên vào đầu năm. Tạ công công nghĩ đến tình hình trong triều, có chút cảm khái, vị tướng quân lần trước cùng hắn đến ban chỉ cũng đã bị phái đi đánh Hung Nô, bây giờ chỉ có một mình hắn trở lại quận Đào Nguyên.
Quan sai thủ thành hơi do dự, ban chỉ? Chẳng lẽ là đại quan triều đình? Người này hình như là thái giám a. Bọn họ làm sao đắc tội nổi loại người này?
Nhưng mà...
Quan sai nhìn chằm chằm đoàn người, không ngừng cân nhắc, cố gắng xây dựng tâm lý.
Bên ngoài dịch đậu mùa đang lan tràn, hắn không thể cứ như vậy để cho người ta đi vào. Ai biết những người này có bị bệnh hay không? Trước mặt bệnh đậu mùa, mọi người đều là bình đẳng, đừng nói đại quan, cho dù là hoàng đế lão tử, nếu mắc bệnh là cũng sẽ chết.
Quan sai cắn răng: "Người đâu, bắt bọn họ lại tiêm phòng đậu mùa trước cho ta, để khỏi lây bệnh đậu mùa!"
Tạ công công: "?" Tiêm phòng? Bệnh đậu mùa? Sao tự nhiên lại nhắc đến bệnh đậu mùa?
"Ai dám? Vị đang tuyên chỉ này chính là Tạ công công, không được càn rỡ." Đám tiểu binh đi theo phía sau khẩn trương quát lớn.
Quan sai nơi nào quản mấy việc này? Nói bắt thật đúng là bắt toàn bộ, một người cũng không tha, đưa bọn họ đến cách ly ở tửu quán, những tửu quán này là của cấp trên của quan lão gia xây lên, chuyên môn đối phó những người bên ngoài vào Thục địa.
Nếu là người bị đậu mùa thì tuyệt đối không cho phép vào Thục địa.
Cả người Tạ công công choáng váng, hắn không biết lúc này đang xảy ra chuyện gì, còn chưa tiến vào quận Ba Thủy đã bị bắt, những nha dịch này đem bọn họ nhốt ở trong tửu quán, còn yêu cầu bọn họ phải đeo khẩu trang.
Sau đó có đại phu tới, nói là muốn tiêm chủng phòng bệnh đậu mùa cho bọn họ. Phòng bệnh đậu mùa là gì? Chính là ngăn cho người ta bị nhiễm bệnh đậu mùa và tăng mạnh sức đề kháng.
Tạ công công bọn họ sợ tới mức thiếu chút nữa trèo cửa sổ bỏ chạy, vẫn là một người dân cùng đi cách ly kế bên khuyên: "Vị đại lão gia này đừng hoảng hốt, chúng ta đều đã tiêm chủng đậu mùa, tất cả mọi người không có việc gì, khỏe mạnh lắm. Ngài không biết bây giờ muốn vào Thục địa phải kiểm tra thân thể và tiêm phòng đậu mùa sao, nếu không thì ngài không được vào."
Nha dịch bên cạnh hừ một tiếng nói: "Toàn Thục địa chúng ta, từ tiên nhân đến quan viên, kể cả bình dân đều đã tiêm phòng đậu mùa, sẽ hại các người sao? Tiêm chủng cho các người là vì sợ các người nhiễm bệnh xong sẽ lây cho mọi người."
Đây là mệnh lệnh chết, đám người Tạ công công không có cách nào ngoài việc bị tiêm phòng, những tiểu binh đi cùng không có việc gì, ngược lại Tạ công công có chút sốt nhẹ, nhưng nghỉ ngơi một đêm thì vẫn ổn.
Điều này làm cho Tạ công công rất là cảm thán, trước đây hắn cũng từng gặp qua một bệnh nhân bị đậu mùa, tình huống lúc đó cũng không phải chỉ sốt nhẹ đơn giản như vậy, toàn thân còn có thể xuất hiện u nang dày đặc, sốt cao, co giật sau đó tử vong.
Nếu cách này có thể phòng ngừa hiệu quả như vậy, thật đúng là vô cùng tốt.
Bởi vì đang cách ly, bọn họ không được phép đi ra ngoài trong mười ngày, ăn uống, vệ sinh đều phải ở trong khách điếm, tửu quán, Tạ công công không có khả năng chỉ ở trong phòng chờ, thật sự quá chán liền xuống lầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận