Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chương 240:

Chương 240:Chương 240:
Nhưng hiện tại lại có thể làm ra đá lạnh giữa hè nóng, lại có thể giải quyết cái nóng bức.
Triệu Hi cười nói: "Lúc nào cũng ăn thịt heo thịt dê, giờ đi bắt cá cũng không tệ lắm'.
Trần Hành ở bên cạnh buồn cười, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói có người chán ăn thịt, đầu năm nay có miếng cơm ăn no chính là hạnh phúc lắm rồi. Cái này gọi là gì nhỉ? Lúc trước nghe các tiên nhân nói qua, cái này gọi là...Flex".
Triệu Hi lập tức triệu tập đám người Lý Hiếu Tri đến thư phòng bàn bạc.
Nhóm quân sư không phải là kẻ ngốc, Hà châu mục gây ra động tính lớn như vậy trong quận Đào Nguyên, trong lòng bọn họ cũng đã đoán được một hai.
Lý Hiếu Tri trầm tư một lát, hỏi Triệu Hi: "Chủ công, xin hỏi nhà ngài có nhận được lời mời dự tiệc mừng thọ từ châu mục hay không?”
Triệu Hi lắc đầu: "Chưa từng".
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đã đoán được phần nào. Triệu Huc là quận thủ Đào Nguyên do thánh thượng thân phong, coi như cũng là quan lớn một phương. Hà châu mục trị vì một lúc vừa quận Đào Nguyên vừa quận Ba Thủy, nếu hắn làm đại thọ sao có thể không mời quận thủ Triệu Húc được?
Sợ là trong lòng Hà châu mục đã sớm hiểu được gì đó, nào dám mời bọn họ đi dự tiệc?
Lý Hiếu Tri lại nhìn về phía tên thuộc hạ báo tin kia, truy hỏi: "Người Trịnh gia đi chúc thọ Hà châu mục đã bao lâu rồi?"
Tên thuộc hạ kia vội chắp tay đáp lại: "Ước chừng hơn hai ngày rồi ạ, lúc trước chỉ nói người Trịnh gia về đất tổ viếng mộ, tất cả mọi người đều không để ý, thuộc hạ nhỏ ở trong tửu quán vô tình nghe được từ miệng con cháu Trịnh gia đang say rượu mà biết được".
Trần Hành nói: "Lúc thi chung, Trịnh Ngạn Vĩ bị phát hiện mang theo vật gian lận trước mặt mọi người, Trịnh gia mất hết mặt mũi, lân chúc thọ này sợ là không tốt".
Mọi người đều đồng ý gật đầu.
Huyện Đào Nguyên cách quận Ba Thủy một đoạn nữa, nếu lúc này người bên ngoài biết được, ra roi thúc ngựa chạy không chừng cũng khó có thể vượt qua chúc thọ Hà châu mục. Chỉ là bọn ho không giống nhau...
Triệu Hi lộ ra một nụ cười thật sâu, ánh mắt nhìn về phía trợ thủ nói: "Đến quân doanh mời nhị ca và Tiêu công tử."
Triệu Húc đã sớm không chỉ thỏa mãn với một quận Đào Nguyên nho nhỏ, chiêu binh quá nhiều sợ sức lao động trong quận theo không kịp, hắn đã nhắm đến quận Ba Thủy nhiều ngày nay, còn cùng Quách Phàm và mấy vị quân sư thương lượng qua nhiều ngày, càng thuộc lòng bản đồ quận Ba Thủy.
Hôm nay Triệu Hi vừa mời liền biết nàng có mưu đồ gì, Triệu Húc cười lạnh nói: "Hắn thân là châu mục nhưng chưa từng mời ta, dụng ý trong đó không cần phải nói nữa"
Tiệc mừng thọ lần này rốt cuộc là vì chúc thọ hay là vì lý do nào khác? Điêu này không ai biết được. Nhưng hắn biết một điều, hắn không bao giờ ngồi chờ chết.
Hiện giờ triều đình đang chiến đấu với ngoại giặc Hung Nô, nội chiến với nghịch quân, căn bản không rảnh bận tâm đến Thục địa xa xôi kia, có thể không cần lo lắng tới việc triều đình phái ra viện trợ tiêu diệt nghịch quân, rốt cuộc bọn họ cũng là quận thủ của triều Thiên Khải, lại chưa tự lập xưng vương, trong lòng lão già Hoàng đế còn có thể có điều cố ky. Cái khác không nói, chỉ với chút binh lực của quận Ba Thủy hắn còn không để trong lòng, huống chi binh lực hắn tự mình bồi dưỡng ra chính hắn rõ ràng nhất.
Quân sư Quách Phàm phe phẩy quạt lông vũ, ánh mắt chớp động lóe lên khác thường: "Đây chính là cơ hội tuyệt vời, đại thọ của Hà châu mục lại không mời quận thủ, nghĩ đến hẳn là có điều kiêng ky, thám tử của chúng ta tới báo tin nói rằng hắn bận rộn chuẩn bị đại thọ, còn chưa thống lĩnh toàn bộ tướng sĩ quận Ba Thủy".
Quận Ba Thủy với quận Đào Nguyên cách nhau cũng chỉ có hai huyện thành.
Lúc này không nhân cơ hội làm khó dễ, chẳng lẽ đợi đến khi Hà châu mục thống lĩnh toàn bộ binh lực quận Ba Thủy, lấy danh nghĩa thảo phạt nghịch tặc tới tìm bọn họ hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận