Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 228:

Chuong 228:Chuong 228:
"Các ngươi cũng có thể tạo ra những chiếc kính viễn vọng giống như vậy"
Vị phu tử khoa vật lý kia cũng rèn sắt ngay khi còn nóng, giống như một tên bán hàng đa cấp được tiêm máu gà vậy: "Mọi người đều biết tiên nhân là lôi điện pháp vương. Các ngươi có muốn biết điện là gì không? Làm thế nào để điều khiển điện? Các ngươi còn chờ gì nữa? Còn do dự cái gì? Ngày mai bắt đầu ngươi cũng có thể, chỉ cần chăm chỉ học tập tất cả bí mật đều sẽ được bật mí."
Những phu tử vật lý này cũng chỉ có kiến thức nửa vời về điện, trước khi đọc sách thì hiểu biết về điện chỉ dừng lại những tia chớp sấm sét trên trời, sau khi bọn họ đọc mấy quyển sách vật lý cấp hai cấp ba của tiên nhân, thì họ phát hiện thì ra trong cuộc sống cũng có điện. Đương nhiên là bọn họ cũng không hiểu rõ phần lớn các nguyên lý, nhưng điều đó không ngăn cản họ sử dụng nó để khuyến khích học sinh!
Hiệu trưởng trường trung học nhiệt tình, lớn tiếng hỏi: "Mọi người, có muốn học hay không?"
"Học!" Các học sinh kích động đến toàn thân run ray hai mắt do ngầu, họ muốn học hết tất cả mọi thứ, tiếng trả lời chấn động.
Dường như họ nhìn thấy ánh sáng tri thức chói lọi đang tỏa ra từ trên người những phu tử.
Bên ngoài,
Phải biết rằng, mỗi một chuyên ngành trong trung học đều có chức vị tương ứng, vừa tốt nghiệp là có thể bị nhà máy bên ngoài săn đón!
Cứ như vậy, chỉ cách nhau bởi một bức tường gỗ, những người dân thường nhìn những học sinh đó không khỏi hâm mộ, có văn hóa là tốt. Bọn họ thì không được, nhưng không cản trở bọn họ đem hy vọng đặt ở trên người con cháu nhà mình.”
Những người dân có con học bên trong đều ngẩng cao đầu đầy tự hào.
Hoàng Hiên cực kỳ hâm mộ, nhìn một hồi lâu, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, dẫn đội lông cừu của mình ta thành mới, trên đường gặp gã sai vặt trong nhà đã sớm chạy ta để tiếp đãi hắn.
Gã sai vặt nói: "Thiếu đương gia có điều không biết, một tháng này quận Đào Nguyên của chúng ta đã thay đổi rất nhiều, sau này muốn làm quan thì phải tham gia thi cử, tiểu thiếu gia cũng đã được lão gia đưa đi học tiểu học."
Mới vừa rồi Hoàng Hiên ở bên ngoài nhìn vào trường trung học Đào Nguyên cũng cực kỳ hâm mộ, nghe nói trưởng tử của mình cũng có thể có cơ hội này, chỉ cảm thấy hơn một tháng màn trời chiếu đất của mình không hề uổng phí, tinh thần vô cùng phấn chấn, lập tức đi về phía thành mới.
Vừa vào cổng thành mới, thị vệ ở cổng đã yêu cầu đoàn xe của Hoàng gia đi thẳng đến xưởng len mới mở, tiên nhân đã đợi sẵn ở đó, gần một nghìn con ngựa đã được giao cho quân đội, quân đội có một nơi chuyên nuôi chiến mã."
Triệu Hi đợi một hồi lâu cuối cùng cũng đợi được Hoàng Hiên, nhìn đống lông cừu bẩn thỉu kia khác xa với lông cừu màu trắng trong ấn tượng, nhưng cũng không nhịn được vui mừng, chờ khi thu mua lại lông cừu trong quận, năm nay mọi người trong quận đều có thể trải qua mùa đông trong ấm áp.
Việc xử lý lông cừu đã được nghiên cứu trong sách vở, những công nhân trong xưởng sản xuất lông cừu cũng đã từng xử lý lông cừu thu được từ trong quận trước đây nên cũng được coi là những công nhân lành nghề. Chỉ là số lượng quá ít nên vẫn chưa được quảng bá khắp quận, bây giờ Hoàng Hiên đã mang về một lượng lông cừu lớn như vậy, họ có thể bắt đầu phổ biến rộng rãi rồi.
Đầu tiên phải loại bỏ toàn bộ hạt cây dính trên lông cừu, sau đó ngâm lông cừu với nước trộn đá vôi để tiến hành rửa sạch, sau đó dùng lược chải kỹ.
Từ lông cừu chế thành len sợi sẽ khó khăn hơn một chút, nhưng mà Triệu Hi và những người khác cũng không lo lắng vì cách mùa đồng còn xa.
Hoàng Hiên kể lại những thứ đã nhìn thấy trên đường đi, Triệu Hi nghe thấy hắn ta nói đã mua một con bò Tây Tạng về, không nhịn được hoan hô: "Cuối cùng cũng có thể ăn thịt bò rồi!"
Nhà bọn họ đã hơn một năm không có nếm qua mùi vị thịt bò, cũng không nỡ sát hại những con trâu cày kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận