Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 223:
Hắn còn cố ý đến nhà Chu lão viên ngoại một chuyến, bày ra một loạt kính lưu ly, sau đó chọn ra một bộ cho người già thị lực không tốt đeo, đưa Chu lão viên ngoại mượn đeo thử.
Lần trước Chu lão viên ngoại đã bị tên thương nhân này lừa, lúc này lại thấy hắn đến liền nổi lên tâm tư phòng bị, lần này không thể lại bị cẩu thương hộ này lừa nữa, nhưng mà nghe tới chuyện đeo thử không mất phí, hắn cũng không chịu nổi lòng hiếu kỳ bèn thử một chút.
Một lần thử này chính là sau khi đeo lên, Chu lão viên ngoại lại không muốn tháo xuống nữa!
Thế giới mơ hồ trở nên rõ ràng, nếu đeo vật đó lên tất nhiên hắn lại có thể nhìn thấy rõ mặt cháu mình lần nữa.
Chu lão viên ngoại vẻ mặt chờ mong: "Không biết vật này tốn bao nhiêu bạc?".
"Một... Thương nhân họ Lý vừa định đòi một vạn lượng, nghĩ tới Hi Hi tiên nhân không cho bọn họ hãm hại người một nhà, hắn cay đắng nuốt ba chữ một vạn lượng xuống, sửa xưng hô: "Một ngàn lượng." Một ngàn lượng, có thể mua được vật giúp hắn nhìn thấy được rõ ràng, xem như một ngàn lượng này vẫn là có lời.
Chu lão viên ngoại gật đầu, cực kỳ vui sướng bảo quản gia đến phòng thu chỉ lấy tiền, song phương đối với việc này đều rất vui vẻ.
Chỉ là không đến vài ngày, Chu Nguyên lại đưa tới một bộ kính mắt, nói là tiên nhân cố ý làm kính lưu ly miễn phí cho phu tử, mắt hắn không có tật nên đã nhờ tiên nhân làm kính viễn thị cho tổ phụ, chế tác lại càng thêm tinh tế.
Chu lão viên ngoại nhìn bộ kính lưu ly mình mua, lại nhìn bộ kính cháu trai mang về liền cảm thấy trong lòng nhức nhối, số tiền này lại uổng phí.
Chu lão viên ngoại hỏi: "Xem tư thế này của ngươi, các tiên nhân ở học đường đang muốn làm việc lớn?”
Chu Nguyên gật đầu.
Đúng vậy, sau khi tuyên bố mấy tháng sau sẽ tổ chức thi, chuyện khởi xướng giáo dục liền đăng lên mặt báo, bọn họ muốn bồi dưỡng thêm càng nhiều nhân tài.
Mở thêm học đường.
Giống như ở hiện đại một học sinh như bọn họ sẽ từ tiểu học học lên đến đại học rồi tốt nghiệp, khoảng 22 tuổi học xong, ở triều Thiên Khải điều này là không thực tế vì tuổi thọ trung bình của bọn họ không cao, 14 15 tuổi đã thành thân sinh con, nếu thật sự dựa theo hiện đại mà học tập chắc chắn sẽ không có mấy người nguyện ý.
Một đám người bọn họ sau khi trải qua thương lượng đã tính toán, đứa trẻ năm tuổi sẽ vào tiểu học học vỡ lòng, bậc tiểu học tổng cộng học 5 năm, trung học cơ sở và trung học phổ thông hợp lại thành trung học phổ thông, vào trung học phổ thông liền có thể chọn chuyên ngành, trung học phổ thông ba năm, xong lại học đại học ba năm. Mà bất luận là vào trung học hay là vào đại học, đều yêu cầu phải tham gia thi cử.
Đương nhiên không phải mỗi sinh viên đầu phải học xong đại học mới đi làm, có thể biết chữ, hiểu chút đạo lý là có thể tìm được việc làm rất tốt ở trong huyện, tương lai sau này những người có thể vượt qua kỳ thi sẽ trở thành sinh viên.
Một sinh viên đại học chính quy để tốt nghiệp được ít nhất cũng phải mười sáu tuổi, vì tránh để cho dân chúng lo lắng thời gian đi học quá lâu, làm tuổi tác kéo dài, trễ nải việc hôn sự, kỳ sau của báo Đào Nguyên còn có tuyen truyền của Triệu Ngôn —— kết hôn muộn sinh muộn, họ hàng gần lại càng không được kết hôn!
Chuyện kết hôn muộn sinh con muộn không phải chỉ là do Triệu Ngôn mang tư tưởng của người hiện đại cho rằng phải làm như vậy, chỉ hy vọng tuyên truyên mọi người không nên 13 14 tuổi đã thành thân, ít nhất cũng phải đợi đến mười tám tuổi. Trong lúc tuyên truyền sẽ giảng giải thật kỹ càng và tỉ mỉ vì sao tỉ lệ chết non của triều Thiên Khải cao như vậy, lý do liên quan rất lớn đến việc kết hôn sớm.
Thông qua báo chí, dân chúng trong huyện đều biết bước tiếp theo tiên nhân muốn khởi xướng giáo dục, liền chờ cụ thể các điều lệ.
Quả nhiên nửa tháng sau tờ báo Đào Nguyên kỳ thứ hai liền tuyên bố liên quan đến chuyện học đường, trong huyện mở nhiều trường tiểu học, trung học, nhưng toàn huyện đoán chừng cũng chỉ có một hai trường đại học. Không ít trường học lại trực tiếp đăng chương trình tuyển sinh lên báo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận