Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 138:
Lon hắn nuôi, xuất chuồng.
Triệu Hi ngơ ngác nhìn một màn trước mắt, Chu Nguyên này... còn rất thành thật.
Một con heo nặng hai trăm cân, đừng nói đặt ở triều Thiên Khải thiếu thốn vật tư, dù có đặt ở thời hiện đại thì cũng mất chút tiền, nhưng hình ảnh lại có chút máu me.
Triệu Hi lấy lại tinh thần, bảo Tiêu Thính Vân mở cửa cho bọn họ, còn mình thì xoay người chạy về phía nội viện của biệt thự, vội vàng tìm một cái chậu nhựa sạch sẽ trong phòng bếp rồi chạy ra ngoài.
Lúc nàng quay lại, cửa sắt đã bị Tiêu Thính Vân mở ra, nàng vội vàng đưa chậu nhựa lên để hứng tiết heo. Tiết heo là thứ tốt, không thể lãng phí.
Chu Nguyên vỗ vỗ lên đầu con heo, không kìm chế được giọng điệu có chút khoe khoang nói: "Hi Hi tiên nhân, heo chúng ta nuôi để mang ra chợ bán, con heo này mới vừa giết một canh giờ trước nên vẫn còn tươi lắm."
Triệu Hi nghẹn họng, cuối cùng nói: "Vậy đa tạ.
Vương Tuyết Cầm còn đang làm bánh sinh nhật cho Triệu Hi, ba cha con Triệu gia hợp lực xuống bếp chuẩn bị tiệc sinh nhật tối nay, cũng không có cách nào xử lý con heo này, cũng không thể để con heo này nằm ê chề ở hành lang của vườn hoa biệt thự chứ?
Triệu Hi thấy Tiêu Thính Vân đi phòng bếp lấy một con dao mổ heo, nàng sợ hắn làm không kịp nên gọi thêm mấy hộ vệ đến hỗ trợ xử lý con heo này. Những hộ vệ này vội vàng đun một nồi nước nóng lớn.
Tiểu đội trưởng Trương Thọ đánh giá con heo này, không khỏi nói: "Con heo này rất béo, trừ hai con heo trong tiên cảnh ra, thì con heo này là béo nhất."
Chu Nguyên không nhịn được nói,"Trong trang trại của nhà ta có rất nhiều con heo béo như vậy."
Tất cả hộ vệ đều từng nhìn thấy hai con heo do Vương Tuyết Cầm phu nhân nuôi, mấy con heo kia chạy còn nhanh hơn cả dê chăn thả, mỗi ngày chỉ cần cho ăn một ít là được, cả ngày ở trong chuồng hết ăn lại ngủ nhưng con nào cũng béo tốt, khỏe mạnh.
Lúc trước cho rằng Vương Tuyết Cầm phu nhân là thần tiên, heo của nàng nuôi béo là bình thường, không nghĩ tới Chu công tử là người phàm cũng có thể nuôi được heo béo như vậy? Chu công tử có thể làm được thì không biết bọn họ có thể làm được đúng không?
Trong đội hộ vệ có không ít người có gia đình đang ở thành mới, trong nhà đều tự trồng khoai lang và khoai tây, trong tay mọi người đều dần dân có ngũ cốc dư thừa, đoán chừng có thể nuôi gia súc? Nếu như nhà mình cũng có thể nuôi một hai con heo, người nhà không chỉ có thể ăn cơm no mà còn có thể ăn thitl
Điều khó khăn nhất khi chăn nuôi là những vật nuôi này lại nhiễm bệnh rồi chết mà không biết nguyên do, lúc đó mọi công sức đều hoàn toàn vô ích. Con người bị bệnh cũng không phải lúc nào cũng có đại phu khám cho chứ đừng nói đến vật nuôi. Nhưng nghe nói y quán thành mới đã làm ra một thần dược tên là "tỏi tố'! Nếu thêm vào khẩu phần ăn của gia súc thì có thể chống lại nhiều loại bệnh và giảm tỷ lệ tử vong, còn có thể tăng cảm giác thèm ăn, ngay cả những người chăn dê ở trên trấn Đào Nguyên cũng cố ý đến y quán thành mới để mua.
Tâm tư Trương Thọ khế động, nhịn không được nhìn về phía Triệu Hi: "Hi Hi tiên nhân, không biết thôn dân chúng ta có thể nuôi heo hay không?" Triệu Hi cười nói: "Có thể chứ, nếu ngươi muốn nuôi heo thì có thể mua heo con từ chỗ Chu Nguyên."
Chu Nguyên đang nuôi giống heo trường bạch, chỉ cần nuôi thêm mấy lứa heo con nữa thì vê sau dân chúng sẽ nuôi được giống heo không chỉ béo tốt mà còn xuất chuồng nhanh.
Tin tức này làm cho ai nấy đều vui mừng hớn hở, hộ vệ dùng nước nóng đun sôi dội lên con heo rồi dùng dao cạo sạch lông.
Tiêu Thính Vân cầm dao mổ heo, nhìn Triệu Hi bằng ánh mắt dò hỏi, Triệu Hi chưa từng tự tay giết heo nhưng đã từng xem cha mẹ mổ heo Tết, nàng nói: "Trước tiên là chặt đầu, sau đó rạch một đường ở giữa bụng rồi banh con heo ra."
Tiêu Thính Vân giơ dao hạ xuống, lưỡi dao chạm vào con heo rồi rạch một đường từ sống lưng xuống, Chu Nguyên ở một bên nhìn không khỏi khen ngợi, nói: "Tiêu công tử, đao pháp của ngài thật lợi hại. Có khi nào tổ tiên của ngài là đồ tể không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận