Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chương 297:
Vì thế sau khi cả nhà họ từ quận Ba Thủy trở về, đã tìm hết tất cả những chiếc điện thoại di động có thể tìm thấy trong nhà.
Lúc xuyên qua, Triệu Hi mới 16 tuổi, chiếc điện thoại di động trong tay là chiếc điện thoại di động đầu tiên của nàng.
Triệu Ngôn và Triệu Húc thì ngược lại, bọn họ đã đổi qua một số điện thoại di động cũ, bởi vì cảm thấy bán đồ cũ cũng chỉ có thể bán được hai ba trăm đồng không có lời nên để đó không dùng, mà Vương Tuyết Cầm và Triệu Chí Dân trước đây còn từng dùng qua điện thoại cho người lớn tuổi.
Lúc trước Trương Thọ Vương Báo và những người khác xuất phát tiêu diệt thổ phỉ ra, họ thường không nhận được tin tức từ tiên tuyến, khiến mọi người rất lo lắng, hơn nữa Vân Châu không ở trong phạm vi khống chế, điện thoại di động cũng không thể gọi được.
Sau khi bàn bạc, cả nhà quyết định cho mượn vài chiếc điện thoại di động cũ cho người lớn tuổi để tiện liên lạc, tránh việc gửi thư đến nơi thì mệnh lệnh không kịp dùng cũng đã xong đời, cũng phòng ngừa người khác chặn thư từ. Chiếc điện thoại cũ này không thể gọi video, nó chỉ có thể gọi điện và nhắn tin, cũng coi như đủ dùng. Cộng thêm việc bây giờ họ đã có đủ điểm tích lũy nên có thể yên tâm gọi điện.
Sau khi điện thoại di động được bật, nó sẽ tự động kết nối với tín hiệu Đại bảo.
Triệu Hi tính thời gian gửi thư đến nơi , đoán chừng bên kia đã nhận được đồ vật, khi nghe thấy Đại Bảo thông báo đã kết nối được hai tín hiệu mới, nàng lập tức gọi điện thoại qua. Ưu điểm của tín hiệu Đại Bảo là có thể thực hiện cuộc gọi mà không cần sim điện thoại.
"Ta ngước nhìn trăng, có bao nhiêu giấc mơ đang bay tự do..."
Một hồi âm thanh cực lớn phát ra từ điện thoại di động cho người cao tuổi, khiến Dương Tử Minh sợ đến mức suýt ngồi phịch xuống đất, đây là thể loại âm luật gì vậy?
Trương Thọ và Vương Báo hơi có chút đắc ý, bọn họ hiểu biết hơn Dương châu mục nhiều, biết đây là vật gì, thấy gọi tới liền ấn nút nghe.
Đầu bên kia truyền đến một giọng nữ trong trẻo dễ nghe: "Là Dương Tử Minh, Dương châu mục sao? Ta là Triệu Hi."
Dương Tử Minh ngơ ngác, tay run run chỉ vào cái hộp vuông nhỏ: "Triệu Hi? Chẳng phải là người bây giờ đang làm chủ Thục địa sao? Thứ này lại có thể mang âm thanh đi xa ngàn dặm?"
Vân Châu và Thục địa cách nhau ngàn dặm, điều này sao có thể? Lúc này Dương châu mục hoàn toàn bị thuyết phục, vừa rồi hắn đã đánh giá sai bọn họ, bọn họ thật sự là thần tiên!
Trương Thọ đưa điện thoại di động cho Dương Tử Minh, nghĩ rằng tiên nhân có việc muốn dặn dò Dương châu mục, khi nhận điện thoại hay của Dương Tử Minh run rẩy, vì sợ làm rơi pháp khí này xuống đất.
Lúc này Triệu Hi đang họp trong hội quán Chiêu Hiên, một đám quan viên được đề bạt lên đang ngồi vây quanh trước bàn tròn, ở giữa đặt một chiếc điện thoại di động gắn loa bluetooth đang bật loa ngoài, cho dù là Trần Hành, Lý Hiếu Tri, Đào Tư Lễ đều có chút kinh ngạc nhìn vật này.
Lúc trước chỉ nghe nói tiên gia có thần vật truyền thanh này, nhưng đây rốt cuộc là lân đầu bọn họ nhìn thấy nó.
Đào Tư Lễ đứng dậy chắp tay trịnh trọng hỏi: "Hi hi tiên nhân, không biết giọng nói của chúng ta có thể truyền qua được không?"
Triệu Hi còn chưa trả lời, đầu bên kia lại truyền đến giọng nói chấn động của Dương Tử Minh: "Xin hỏi ngươi là người phương nào?"
Triệu Hi nhún vai dang tay ra, Dương Tử Minh đã thay nàng trả lời. Giọng nói của mọi người có thể truyền qua được.
Đào Tư Lễ tự giới thiệu, Dương châu mục lập tức khâm phục hắn, nghe nói người này là người đứng đầu kỳ thi chung đầu tiên ở Thục địa, là một đại tài tử.
Những người đang ngồi ở đây, không chỉ là tài tử, tài nữ chỉ biết phong hoa tuyết nguyệt, mà đó còn là những người biết làm những việc thiết thực.
Quan viên có mặt ở đây nhìn chiếc điện thoại di động vỏ nhựa màu hồng với ánh mắt sáng rực, có thứ này, nếu ở Vân Châu có bộ tộc nào nổi loạn thì có thể lập tức phái quân tiến vào.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận