Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chương 327:

Chương 327:Chương 327:
Bọn Triệu Hi rất nhanh đã nghe được tin tức do bên tình báo gửi tới, Triệu Hi thật sự bị cách hành xử của vị tân đế này làm cho khiếp sợ.
Đây... Đây thật đúng là nhân tài a.
Hắn là đang sợ mình ngồi quá vững trên ngồi vị Hoàng đế, ngu quá đi mất.
Triệu Hi bọn họ đối với Sầm Dần cùng không biết nhiều lắm, ngược lại Đào Tư Lễ từ nhỏ lớn lên trong quan triều ở triều Thiên Khải lại tương đối rõ ràng.
"Sầm tướng quân có thể coi là người xuất sắc nhất hiện tại mà triều đình có, thế mà Hoàng đế lại đem hắn đi lưu đày..."
"Hiện giờ người thay thế Sầm tướng quân tên là Hùng Sảng, là người nhà mẹ đẻ của Thái hậu, theo như hiểu biết của ta về hắn, thì kẻ này chỉ biết nói lời suông, năng lực tác chiến thực tế rất kém cỏi." Binh bộ trưởng thẳng thắn nói.
Triệu Hi không hiểu quân sự, chỉ hỏi: "Theo ý kiến của chư quân, triều Thiên Khải có thể giữ được sông Hoài không?”
Mọi người trầm, hầu hết đều lắc đầu. Sông Hà một khi bị công phá, Hoàng de liền chờ lĩnh hộp cơm đi.
Triệu Hi thấy thế trong lòng liên có chút chắc chắn, lúc này mới để cho xưởng đóng tàu cùng Kinh Châu tiến hành hợp tác.
Thủy hệ ở Kinh Châu phát triển, thu được không ít chiến thuyền, xưởng đóng tàu đang xem thử thể cải tiến hay không, hơn nữa chiến thuyền Thục Châu chế tạo ra hiện giờ đã được gửi đến Kinh Châu, phỏng chừng không bao lâu nữa là có thể phát huy công dụng.
Ngày hôm đó có hai chiếc xe ngựa hướng Tân Thành mà đi tới, trên xe là một thiếu nữ đang tuổi đôi mươi thỉnh thoảng lại vén rèm lên nhìn ra bên ngoài một chút , trong mắt tràn ngập tò mò, không ngừng nói: "Ma ma, thế nhân đều nói Thục địa khó khăn, nhưng vì sao Thục Châu này so với Kinh Châu của chúng ta đường còn bằng phẳng hơn rất nhiều?"
Nàng nhìn con đường xi măng phía dưới bánh xe rất tò mò hỏi.
Ma ma đi theo trong xe cũng không hiểu những thứ này.
Lục Doanh Doanh nhìn hai bên đường đều rất náo nhiệt liên vô cùng kinh ngạc, hiện giờ đang là thời loạn thế, sao Thục Châu này lại yên bình như vậy? Nàng ngồi thuyên mấy ngày, sau khi vào quận Ba Thủy liền ngồi lên xe ngựa đi về phía Tân Thành ở quận Đào Nguyên.
Nghe nói Triệu gia tỷ tỷ cũng vô cùng đáng thương, bi đương kim thánh thượng chọn trúng muốn đưa vào cung làm phi, còn nàng thì bị phụ thân đưa tới Thục Châu để tạm thời lánh nạn, nàng nghĩ mình có lẽ có thể gặp lại Triệu gia tỷ tỷ, nói không chừng còn có không ít đề tài chung để nói chuyện cùng?
Cửa thành Tân Thành sau khi quan quân kiểm tra bọn họ kĩ lưỡng rồi mới cho ho tiến vào, dọc theo đường xi măng đi đến tiên cảnh.
Đến cửa lớn, Lục Doanh Doanh cùng ma ma tỳ nữ thị vệ đi theo nhìn đến choáng váng, đây thật sự là tiên cảnh sao?
Bọn Triệu Hi đã sớm nhận được thư của Lục Doanh Doanh, nàng vừa đến liền mở cửa đón nàng vào.
Lúc đầu Lục Doanh Doanh còn có chút câu nệ, sau khi thấy Triệu Hi và Vương Tuyết Cam đều dễ nói chuyện, cũng thoải mái hơn không ít, tuổi nàng cũng còn nhỏ nên rất nhanh liền vui vẻ trở lại.
Còn theo Vương Tuyết Cam học kỹ thuật đan áo len, vô cùng thoải mái. Mùa đông ở đây tương đối lạnh, mà Triệu Hi lại là một người rất sợ lạnh lại còn lười biếng, cho nên mỗi khi vào thời điểm lạnh nhất của mùa đông và nóng nhất của mùa hè là nàng lại làm việc ở nhà, trong nhà có hệ thống sưởi ấm áp và điều hòa mát lạnh, vô cùng thoải mái.
Quan viên trên dưới Thục Châu cũng rất bao dung chút lười biếng này của Triệu Hi, nếu có việc thì bọn họ trực tiếp đến tiên cảnh là được.
Mùa đông trời tối rất nhanh, Triệu Húc và Tiêu Thính Vân cùng lái một chiếc xe từ quân doanh trở về, trên xe còn có Triệu Ngôn. Lục Doanh Doanh đứng ở cửa sổ nhìn đèn đường bên ngoài, vô cùng chấn động.
"Phu nhân, nhà ngài ở bên ngoài dùng nhiều nến thắp sáng như vậy, vậy không phải sẽ tốn rất nhiều tiên sao?"
Lúc nàng mới tới là ban ngày nên không cần thắp đèn, đến ban đêm mới nhìn thấy đèn ở Triệu gia, nó có khác biệt rất lớn, ánh sáng vô cùng mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận