Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chương 107:
Bên cạnh đó, tổ xi măng của Triệu Hi cũng đã thành lập, thật ra làm xi măng cũng không khó, trước kia Triệu Hi đã biết được nguyên lý đại khái, nhưng lúc trước, nàng vẫn không biết ti lệ điều chế cụ thể ra sao, cũng may thư phòng của ông nội nàng đã được mở khóa, mấy ngày nay nàng đều đang nghiên cứu, nhân lực của tổ xi măng hiện đã đủ, tất cả đều do đội hộ vệ tư nhân của Triệu gia bọn họ phụ trách.
Theo cách nói của tổng chỉ huy Triệu Húc, tất cả thành viên của đội hộ vệ phải phục vụ hết mình cho nhân dân, đội hộ vệ bắt buộc phải bảo vệ sự an toàn cho tài sản của nhân dân! Hiện tại đã đến lúc sử dụng tới bọn hol
Hơn 100 nam nhân này đều được ăn ba bữa mỗi ngày, ngày ngày đều được ăn thịt, hàng ngày còn được đi theo tổng chỉ huy Triệu Húc chăm chỉ luyện tập, cơ thể bọn họ đã cường tráng hơn lúc mới tới rất nhiều, vì thế bọn họ lập tức nhận lệnh tạm thời gia nhập tổ xi măng làm việc.
Dù sao đi nữa, cho dù làm việc gì, toàn bộ đội hộ vệ đều vô cùng tin tưởng chắc chắn tổng chỉ huy Triệu sẽ không để bọn họ thiếu miếng ăn, như vậy là được rồi!
Nghiên cứu chế tạo xi măng không khó, trước tiên cần nghiền nát đá vôi lấy từ từ trên núi thành bột mịn, trộn thêm đất sét và nước theo tỷ lệ ghi chép trong sách rồi trộn lại với nhau, sau đó cho hỗn hợp này vào lò nung đun nóng, cuối cùng sau khi xi măng được đun nóng ra thành phẩm xong sẽ được làm mát, hạ nhiệt và nghiền nát thành bột xi măng.
Xi măng cũng không phải thứ mà triều Thiên Khải nghiêm cấm tư nhân giao dịch như muối và sắt, vì thế bọn họ cũng không cần tránh người ngoài, cũng có thể mở rộng công xưởng, cũng không cần làm lén lút ở trong núi sâu để che giấu.
Sau lần thí nghiệm thành công đầu tiên của Triệu Hi, nàng lập tức dứt khoát sắp xếp nhóm công nhân tạm thời của tổ xi măng cấp tốc làm việc!
Trước kia, khi còn sống trong trang trại ở thôn Bạch Sa, Triệu gia cũng tự mình xây nhà, Triệu Chí Dân nhìn sang bao xi măng, cười nói: "Miễn cưỡng cũng có thể dùng được, thành phẩm cũng khá ổn." Dù sao đây cũng là thời cổ đại, tất cả yêu cầu của Triệu Chí Dân đã được giảm xuống rất nhiều.
Lúc thôn trưởng Trương Đại Tiến kiểm tra muong rãnh ở trong ruộng, liền có người gọi hắn quay về, nói là có tiên nhân tới tìm hắn.
Sau khi đến nơi, hắn dùng vẻ mặt mờ mịt nhìn đám tro đen trên mặt đất, hỏi: "Tiên nhân, không lẽ đây chính là... bột đậu đen?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Không lẽ đây là một món ăn mới? Nghĩ tới điều này, thôn trưởng lập tức cảm thấy vô cùng hào hứng, bây giờ, mỗi khi nhìn thấy thứ gì mới, phản ứng đầu tiên của hắn chính là thức ăn.
Triệu Ngôn phì cười: "Thôn trưởng, nếu ngươi ăn cái này, nhiều lắm là nửa tiếng nữa, ngươi có thể tới tìm ta báo cáo."
Đa phần người trong thôn đều đã quen với ngôn ngữ của tiên nhân, một ngày có 12 canh giờ, tiên nhân nói đó là 24 tiếng, nửa giờ chính là hai khắc.
Thôn trưởng có chút ngạc nhiên, khoa trương như vậy à?
Triệu Hi cũng không giấu hắn nữa, cười nói: "Thôn trưởng, đây là xi măng, dùng để xây tường. Không phải lúc trước ngươi từng hỏi ta khi nào mới có thể ở trong... hmm, căn nhà như chuồng heo à? Dùng chính thứ này để xây!" Thôn trưởng nghe vậy, ánh mắt lộ ra vẻ mừng như điên, hắn vội vàng ngồi xổm xuống quan sát bột phấn màu xám đen tên là xi măng kia, nhìn tới nhìn lui vẫn không nhìn ra điêu huyền diệu trong đó.
Triều Thiên Khải không có xi măng, chưa nhắc tới việc những thế gia quý tộc làm thế nào để xây nhà, đa phần thôn dân đểu sử dụng dùng đất vàng trộn với cỏ xanh để đắp lên trên tường, xây thành nhà gạch thô, nếu ngấm nước lâu ngày sẽ rất dễ bị sập.
Trong khi tác dụng của xi măng chính là để xây tường!
Ngoài ra, bắt buộc phải tu sửa kho chuyên dụng dùng để lưu trữ giấy của nhà máy sản xuất giấy, nếu không khi mùa lũ đến, rất có thể sẽ bị hư hại toàn bộ.
Triệu Hi chia đội hộ vệ thành hai nhóm, một nhóm tiếp tục làm xi măng, một nhóm đi theo hắn vào trong thôn sửa chữa nhà cửa, nơi cần sửa chữa đầu tiên chính là nhà kho của xưởng giấy, sau đó là kho lúa trong thôn, còn về nhu cầu cá nhân, thôn dân cần đăng ký xét duyệt trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận