Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 155:
Đến tối, chuyện này mới được báo cho Lý Hiếu Tri.
Nhân lực cho việc xây dựng thành mới không đủ, các ngành các nghề đều đang thiếu công nhân. Lý Hiếu Tri biết rõ lý tưởng của tiên nhân Hi Hi không chỉ giới hạn trong một thành mới nho nhỏ chưa tới vạn người, mà là mở rộng bờ cõi càng thêm rộng lớn hơn.
Cả nhà tiên nhân có thể dễ dàng bao dung và tiếp nhận đám lưu dân chạy nạn tới đây, sao có thể không đồng ý những người dân trên trấn gia nhập được chứ?
Thực ra, cho dù là dân chúng ở đâu cũng đều giống nhau cả, bọn họ đều có cùng nguyện vọng vừa đơn giản nhưng cũng vừa khó khăn, đó là có thể ăn một bữa nó, mặc một bộ quần áo ấm mà thôi.
Những người này đều là sức lao động.
Lý Hiếu Tri quay sang định bàn bạc với mấy người tú tài Trần Hành, thuộc hạ ở sau lưng bất đắc dĩ cười nói: "Các phu tử đều đã tới quảng trường cổ vũ cho học sinh của mình, nghe nói bây giờ đang diễn ra cuộc thi kéo co.
Lý Hiếu Tri quay đầu lại, suy nghĩ một lát rồi nói: "Được rồi, ta sẽ nói với các tiên nhân một tiếng, các ngươi có thể tới các xưởng ở thành mới để ứng tuyển. Tuy nhiên, ta phải nói trước với các ngươi, luật pháp ở thành mới chúng ta rất nghiêm khắc, quy định ở các xưởng lớn càng thêm khắt khe, mắt thần của các tiên nhân giống như tia chớp, nếu các ngươi có suy nghĩ gì sai trái, các ngươi chắc chắn sẽ không nhận được thứ tốt gì."
Chỉ là những hộ vệ ở trong thành kia vô cùng đáng sợ, trừ huấn luyện ra, cả ngày bọn hắn đều phải tuần tra.
Mấy ngày trước, Lý Hiếu Tri đã cố ý đi dạo một vòng quanh huyện Đào Nguyên, triều Thiên Khải sợ xảy ra tình huống thế gia ở các nơi tự thành lập tư binh, xây dựng thế lực riêng, vì thế phần lớn binh lính đều được điều tới đóng quân ở biên giới để ứng phó với người thảo nguyên, số lượng quan quân trong huyện cực ítI
Đây cũng là nguyên nhân khiến phản quân lại lớn mạnh nhanh tới vậy, vì thế tất cả quận huyện đều bị gạt qua một bên.
Lý Hiếu Tri âm thầm tính toán, với số lượng đội hộ vệ trong tay tiên nhân Triệu Húc hiện giờ, chỉ e muốn chiếm lĩnh một huyện cũng không phải chuyện gì khó khăn! Đám người Dương Đại Sơn nào dám không nghe theo? Mọi người đều kích động gật đầu.
Triệu gia thậm chí còn xếp trấn Đào Nguyên, thậm chí toàn bộ quận Đào Nguyên vào tiến trình quy hoạch từ lâu, nên người dân trong trấn muốn tới đây làm việc cũng không thành vấn đề. Nếu bọn hắn sống ở xa thành mới, còn có thể ở lại ký túc xá trong xưởng, ngày nghỉ có thể quay về.
Đại hội thể dục thể thao ở thành mới diễn ra náo nhiệt trong 3 ngày, tất cả dân chúng trong thành đều được huy động, nghe nói bởi vì đại hội thể dục thể thao này, rất nhiều người đã chiếm được nổi bật, không ít thiếu nữ chưa gả trong thành còn động lòng với mấy tráng hán trong đại hội.
Triệu Húc cười toét miệng: "Không thử thì không biết, đúng là không thể khinh thường sức mạnh của mấy tiểu tử Trương Thọ, Trương Đại Phú được, ta cảm thấy nếu bọn họ sống ở hiện đại chúng ta, có thể nhập ngũ trở thành cảnh sát."
Triệu Hi cười nói: "Còn không phải bị 2 cân thịt heo kia của huynh kích thích à? Ta thấy đám nam nhân trong quân đội của huynh đều mê thịt heo."
Bảo bối quý giá nhất của Triệu Húc chính là tu quân của hắn, bọn hắn được ăn uống tốt nhất, mặc cũng tốt nhất, ngay cả vũ khí trong tay cũng được trang bị tốt nhất. Không chỉ như vậy, Triệu Húc còn vô cùng quan tâm tới sức khỏe của bọn họ, trong quân đội còn đặt ra quy định mỗi năm phải kiểm tra sức khỏe hai lần vào mùa hè và mùa đông.
Nghĩ tới đây, Triệu Húc không nhịn được hỏi: "Đúng rồi, Hi Hi, mấy ngày nay đại ca có bận gì không, ta định đưa mấy nam nhân kia tới kiểm tra, chẩn mạch."
Triệu Hi gãi đầu, hình như mấy ngày gần đây đại ca đều rất bận, vẫn luôn ở trong trường y thành mới. Mùa đông, trời tối rất muộn, Triệu Ngôn còn cố ý sạc điện cho chiếc đèn bàn nhỏ trước kia nàng hay dùng trong trường hợp cúp điện, mỗi ngày đều mang theo nó tới trường y thành mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận