Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 273:
Triệu Húc bên cạnh nói đùa: "Hương chủ đại nhân, có ngày hoàng thượng ban hôn cho ngươi mà ngươi còn không hay biết cũng nên."
Triệu Hi tương đối bình tính, nhưng Tiêu Thính Vân lại ngước mắt lên, lạnh lùng liếc nhìn Triệu Húc.
Tiêu Thính Vân bình tĩnh nói: "Nàng ấy còn chưa đến tuổi kết hôn."
Trước đây, Triệu Ngôn chỉ tuyên truyền trên tờ Đào Viên bán nguyệt báo là không nên kết hôn quá sớm, ít nhất là sau 18 tuổi. Hơn một năm trôi qua, mọi người dần chấp nhận điều đó hơn, dân chúng vì thế trải qua những ngày tháng tốt đẹp, các tiên nhân nói gì nghe đó, dù sao tiên nhân sẽ không làm hại họ. Vì thế bây giờ họ muốn biến nó thành luật chính thức rằng nam nhân và nữ nhân không được kết hôn cho đến khi đủ 18 tuổi.
Triệu Húc nói theo bản năng: "Hai ngày nữa muội sẽ 18 tuổi đúng không? Có thể thành thân rồi chứ?"
Triệu Húc đột nhiên khựng lại, lập tức dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Tiêu Thính Vân, tiểu tử này có ý gì? Phải chăng đang gợi ý cho hắn rằng muội muội hắn hiện đã 18 tuổi và đã sẵn sàng kết hôn?
Tiêu cẩu tặc quả nhiên đang nhòm ngó muội muội hắn!
Vương Tuyết Cầm không nghĩ nhiêu như Triệu Húc, có chút cảm khái nói: "Hi Hi nhà ta cũng sắp trưởng thành, chúng ta đến triều Thiên Khải cũng đã hơn một năm rồi."
Mười tám tuổi, ở hiện đại đã là gái trưởng thành, nếu không xuyên tới triều Thiên Khải cũng đã sắp vào đại học.
Tiêu Thính Vân không nhắc tới còn tốt, thế này lại làm Vương Tuyết Cầm nghĩ đến chuyện con gái mười tám đã có quyền tự do yêu đương, nhà bọn họ chắc là sẽ không xuyên trở về, sớm muộn cũng phải lập gia đình ở chỗ này, nàng không khỏi nhìn Tiêu Thính Vân vài lần.
Vương Tuyết Cầm rất hài lòng với Tiểu Tiêu, đã sống trong cùng một nhà gần hai năm, lại từng vào sinh ra tử với con trai mình, vẻ ngoài và tính cách đều rất tốt, nếu hắn làm con rể nhà bọn họ thì càng tốt.
Chỉ là hai đứa con trai nàng hình như đều không nghĩ đến chuyện lập gia đình, làm cho Vương Tuyết Cầm có chút lo lắng. Triệu Huc móc may: "Tiểu tử, ngươi am hiểm thật." Tiêu Thính Vân bình thường không nói câu nào, lúc này mở miệng, nhưng lại không nói những thứ khác.
Vương Tuyết Cầm: "Đừng có xen vào chuyện người khác."
Triệu Húc: "???"
Hai ngày sau, Triệu Hi tròn 18 tuổi, ban đêm xưởng pháo hoa còn bắn pháo hoa 15 phút để chúc mừng nàng. Trận pháo hoa này làm không ít dân chúng thành mới ra cửa vây xem, tất nhiên là vẫn không đẹp bằng pháo hoa hiện đại, nhưng ở triều Thiên Khải cũng đã đủ độc đáo, đám trẻ con không ngừng va tay hoan hô.
Triệu Hi tròn mười tám tuổi, đã đến tuổi kết hôn theo chính sách mới của Thục địa, thế gia nhà giàu Thục địa đều rục rịch. Gia đình tiên nhân chỉ có một đứa con gái này, tiên nhân độc chiếm Thục địa, có vẻ trong vòng mấy chục năm tới là sẽ không trở về trời, Triệu Ngôn tiên nhân không ngừng giảng dạy việc không cho phép họ hàng gần kết hôn, không chỉ là đường huynh muội, ngay cả biểu huynh muội cũng không được. Như vậy chắc gia đình tiên nhân cũng sẽ không kết hôn họ hàng gần, nếu muốn lập gia đình cũng chỉ có thể tìm phàm nhân, cho nên không biết Hi Hi tiên nhân sẽ rơi vào tay ai?
Ở Thục địa, Triệu gia đã là người nắm quyền lại còn là tiên nhân, ai mà không muốn kết thân với tiên nhân chứ? Lại nói, những người từng gặp Triệu Hi đều nói tiểu tiên tử rất xinh đẹp, đám thế gia công tử kia cho dù là ai cưới nàng cũng sẽ không mất mặt.
Triệu Hi rất quan tâm đến nhà máy thép ở Thục địa, gần đây thường xuyên đến nhà máy thị sát, trên đường đi luôn gặp được một số công tử trẻ tuổi.
Triều Thiên Khải còn chưa có Trình Chu Lý Học, cho nên không quản chuyện nam nữ gặp nhau quá nghiêm.
Vừa mới đi nhà máy thị sát, đã thấy gã sai vặt cưỡi ngựa mang theo một đống thư trở về, đều là thư dành cho nàng, Triệu Hi bực mình cực kỳ.
Đến khi Triệu Chí Dân tuyên bố nhà hắn chỉ nhận người ở rể, làn sóng này mới đỡ đi một chút, đương nhiên vẫn có công tử không chịu bỏ cuộc, thỉnh thoảng lại đưa chút quà cáp tới, nhưng đều bị trả về.
Bạn cần đăng nhập để bình luận