Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 274:
Thí nghiệm hơi nước của lão sư Trịnh làm chấn động học sinh Thục địa, trực tiếp được đăng lên báo khoa học, hai trường trung học và đại học ở quận điên cuồng thảo luận, báo khoa học còn có học sinh tỉ mỉ vẽ lại cảnh tượng thí nghiệm trong lớp học ngày hôm đó.
Hơi nước!
Vô số học sinh đọc báo xong liền chạy đi đun một ấm nước, nhìn thấy hơi nước phun ra làm nắp bị nâng lên, giật mình tỉnh ngộ, nguyên lý đơn giản như vậy, đến bây giờ mới có người phát hiện?
Hiện nay giới học giả Thục địa vẫn luôn tuyên truyền "Khoa học hưng quốc"Thực tiễn là tiêu chuẩn duy nhất để kiểm nghiệm chân lý", khuyến khích học sinh tư duy sáng tạo, nếu thật sự có ích còn có thể đến quan phủ xin bằng sáng chế.
Sự kiện này trực tiếp khiến vô số học sinh đọc báo khoa học số mới nhất đam mê hơi nước, tự giác tiến hành thí nghiệm về hơi nước trong phòng thí nghiệm, dù sao Hi Hi tiên nhân cũng đã chính miệng nói đây là phát minh vượt thời đại. Trong số học sinh của lão sư Trịnh, có không ít công tử tiểu thư thế gia, những người này đều là người có tiền, dưới sự hướng dẫn của lão sư Trịnh, dứt khoát tháo dỡ xe ngựa nhà mình, chuẩn bị thử làm một cái máy hơi nước cỡ lớn đặt trên xe ngựa, dùng máy này thay thế ngựa thử xem, nếu như thứ này đều có thể thành công, còn có thể hợp tác với xưởng đóng tàu của quận Ba Thủy để chế tạo thêm.
Trường học rất khuyến khích loại thí nghiệm này, để cho bọn họ thử thoải mái, chỉ cần chú ý không bị bỏng là được.
Máy hơi nước là thứ tốt, vào mùa đông còn có thể sưởi ấm, học sinh ở trong phòng làm thí nghiệm còn không cần mặc áo len, nếu không sẽ đổ mồ hôi đầm đìa.
Đúng vậy, hiện tại đã là mùa đông, nhiệt độ mùa đông của triều Thiên Khải thấp hơn nhiều so với ở hiện đại, còn có tuyết rơi, cho nên lúc này không ít dân chúng Thục địa cũng đã mặc áo len.
Áo len này dân chúng đã bắt đầu dệt từ mùa hè, có thể từ từ mà dệt, mỗi đêm lúc không có việc gì làm thì dệt một chút, đến giờ già trẻ trong nhà mỗi người đều có ít nhất một cái để mặc giữ ấm. Một số người có điều kiện hơn còn đan cả quần len, găng tay, khăn quàng cổ, những phụ nhân khéo tay học được không ít cách đan từ Vương Tuyết Cầm còn có thể tự mình suy một ra ba, trở thành mốt trong mùa đông.
Áo len đan xong cứ việc bỏ vào trong tủ quần áo, đến mùa đông mới lấy ra mặc thử, không mặc không biết, vừa mặc đã giật nảy mình.
Mặc một bộ áo lót bên trong, thêm chiếc áo len dán sát vào người, chỉ chốc lát sau đã cảm thấy toàn thân cực kỳ ấm áp.
Huống chỉ còn có áo bông khoác bên ngoài?
Có dân chúng mặc trên người còn nói đùa, cứ thế này có khi còn nổi rôm sảy.
Trước kia vào mùa đông, bọn họ chỉ cảm thấy cho dù mặc mấy bộ quần áo vẫn lạnh đến run lẩy bẩy, hiện tại mặc ba lớp là đủ rồi, nếu làm việc còn đổ mồ hôi làm ướt quần áo, về nhà còn bị vợ mắng.
Có áo len áo bông, mùa đông này bọn họ sống quá sung sướng. Đám nữ nhân cực kỳ biết suy một ra ba, sau khi biết bông có thể dùng làm áo bông, còn làm giày bông, lớp ngoài dệt bằng sợi len, cũng không sợ bị nứt. Cũng chỉ có dân chúng Thục địa bọn họ là được hưởng phúc như vậy, nghe nói bên ngoài còn đang nước sôi lửa bỏng, cũng không biết tiếp theo các tiên nhân muốn đánh tới nơi nào, Vân Châu hay là Kinh Châu?
"Tất nhiên là Kinh Châu rồi, từ xưa đến nay đó đều là nơi nhất định phải chiếm đóng đối với binh gia, không chiếm chỗ đó chẳng lẽ lại đi chiếm cái chỗ đất cằn Vân Châu kia?" Có dân chúng ăn cơm nói chuyện phiếm ở đầu đường cuối ngõ, ỷ mình có chút kiến thức liền khoác lác, cũng may Thục địa mặc kệ những việc này, có thể tự do thảo luận.
Người bên cạnh không đồng ý: "Vân Châu có bông vải, lại còn ấm áp, hơn nữa lại gần chúng ta hơn, tại sao không thể là Vân Châu?"
"Ta cũng đoán là Kinh Châu." Có thư sinh từ trường học ra ăn tào phớ, cười tiếp lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận