Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 125:

Chuong 125:Chuong 125:
Hơn nữa đi một chuyến tới chỗ Lý duyen sử, lân sau muốn dùng tiêu thạch làm việc khác, coi như là làm quang minh chính đại.
Quá tốt!
Hi Hi thật sự là một tiểu quỷ cơ linh!
Công dụng của tiêu thạch có rất nhiều, tiêu thạch gặp nước hạ nhiệt có thể dùng làm đá lạnh, còn có... tiêu thạch là nguyên liệu của thuốc súng!
Thuốc súng là cái gì thì ai cũng biết.
Lý Hiếu Tri lập tức liền nghĩ tới những phương sĩ thích nghiên cứu chế tạo đan dược kia, những tiên nhân nhân này muốn dùng đan dược không phải rất bình thường sao? Nói vậy tiêu thạch cũng là thứ bọn họ cần để luyện đan.
Lý Hiếu Tri đồng ý, Ta sẽ viết thư nhờ huyện lệnh huyện Đào Nguyên chuẩn bị tiêu thạch. Đúng rồi Hi Hi tiên nhân, chắc hẳn tiên nhân cần dùng tới đan dược, về sau nếu cần nhiều tiêu thạch hơn, tìm xem xem trong núi có tiêu thạch hay không, trực tiếp lấy từ bên kia."
Triệu Hi mỉm cười: "Đa tạ." A, gãi đúng chỗ ngứa.
Thuốc súng, ta tới đây.
À không đúng, là pháo hoa.
Hiệu suất của Lý Hiếu Tri rất cao, một ngày sau liền vận chuyển vật phẩm mới từ bên ngoài vào, bên trong bao gồm cả tiêu thạch mà Triệu Hi cần.
Dùng tiêu thạch làm đá kỳ thật rất đơn giản, tiêu thạch gặp nước sẽ hạ nhiệt độ xuống đóng băng, đương nhiên nước ngâm tiêu thạch cũng không thể dùng, Triệu Hi liền đặt một cái chậu nhỏ ngăn cách trong đó, băng kết thành bên trong thì có thể dùng.
Hiện tại chuyện quan trọng nhất trong thôn Lưu Dân chính là khống chế dịch bệnh, cái khác đều là việc nhỏ. Những bệnh nhân cần nghỉ ngơi thật tốt, những người còn lại vô luận là tuổi nào đều biết tìm chút việc để làm.
Phải biết Triệu Ngôn tiên nhân đều ở đó hỗ trợ bọn họ chữa bệnh, mấy người bọn họ còn có thể ngồi mát ăn bát vàng sao?
Buổi chiều mặt trời rất gắt, phơi nắng khiến người ta không ngừng đổ mồ hôi.
Xa xa có mấy hộ vệ tiên cảnh đeo khẩu trang, đẩy mấy chiếc xe cút-kít đến, trên xe cút-kít đặt mấy cái thùng gỗ. Tiểu đội trưởng đội hộ vệ Trương Thọ thét to: "Mọi người vất vả rồi, tiên nhân mời các vị uống chút canh ô mai giải nhiệt."
Có canh ô mai để uống! Mọi người đều vui mừng, vội vàng xếp hàng nhận bát.
Mỗi người một muỗng canh ô mai.
Lưu dân ở hàng đầu tiên nhận lấy bát, chỉ cảm thấy ngón tay hơi lạnh, hắn cúi đầu nhìn qua, vô cùng chấn kinh: "Đá lạnh... trong này có đá lạnh?"
Lưu dân kia cho là mình hoa mắt, dùng sức dụi dụi mắt, lại nhìn qua -
Trong bát thật sự có đái
Thần kỳ, trong mùa hè nóng bức như thế lại tạo ra đá lạnh!
Bởi vì thôn Lưu Dân trong thành mới phát sinh dịch bệnh, trại dân trại Thanh Phong cũng không tiện xuống núi, để tránh cũng nhiễm phải dịch bệnh, cho nên bọn họ thành thật ở lại núi nuôi heo làm muối, mà ngay cả nhóm công nhân xưởng đồ sắt, đám trại dân cũng chiếu cố.
Gần đây quả mơ trong núi đã chín, trại dân nghĩ thôn dân bận rộn hỗ trợ tiên nhân xử lý dịch bệnh cũng vất vả, muốn đưa chút ít xuống núi giúp bọn họ giải khát. Vương Tuyết Cầm liền trực tiếp chấp nhận, nấu canh ô mai trong tiên cảnh, lại thêm đá lạnh vào trong rồi đưa tới cho bọn họ.
Triệu Ngôn thấy vậy cười nói: "Canh ô mai cũng có tác dụng phòng dịch với kiết ly, mọi người nghỉ ngơi, uống một chút nước giải khát."
Triệu Ngôn tiên nhân không chỉ anh tuấn, hơn nữa tính tình vô cùng tốt, dù với ai cũng ôn hòa nói chuyện.
Lưu dân kia bưng bát, cẩn thận từng li từng tí uống một ngụm, canh ô mai chua chua ngọt ngọt, cực kỳ nhẹ nhàng khoan khoái, quan trọng nhất bên trong có đá lạnh, khi uống vào trong cổ họng nhẹ nhàng khoan khoái.
Lưu dân kia lại nhanh chóng uống một ngụm, thở phào nhẹ nhõm, cảm thán nói: "Trong mùa hè lại có thể nếm một ngụm đá lạnh, thật sự sảng khoái!"
Lưu dân xếp hàng phía sau thấy thế mắt đều trợn trừng, bên trong có đá lạnh? Ngoại trừ những hộ giàu thường tích trữ đá lạnh vào mùa đông, những người nghèo như bọn họ làm sao có thể dùng nổi? Huống chi bọn họ còn là nhóm lưu dân!
Mọi người xếp hàng nhận canh ô mai, mỗi người đều uống một ngụm, sảng khoái hận không thể trực tiếp nằm trên mặt đất, cuộc sống này thật sự chỉ có thần tiên mới được hưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận