Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chuong 210:
Anh hai nàng nói muốn tinh luyện ra xăng và dầu diesel, điều này ai biết có thể thành công hay không? Mở khoá loại hình nạp điện trước là tốt nhất.
Hơn nữa xe loại hình nạp điện điểm tích lũy tương đối rẻ, rẻ hơn một khoản, chỉ cần 2000 điểm tích lũy, giảm giá nên chỉ cần 200 điểm, lúc trước mở khóa phòng ngủ, phòng khách ở đông viện cũng không có rẻ như vậy. Hai trăm bây giờ đối với bọn họ chỉ như là mưa bụi.
Tiêu Thính Vân biết cả nhà bọn họ giống như có thể nói chuyện với quản gia gì đó, đứng một bên quan sát những chiếc xe kia, cũng không xen vào.
Đã xác định xong mở khóa chiếc xe nào, Đại Bảo thông qua.
Triệu Húc thỏa mãn hét to, tay cầm chìa khóa xe, vô cùng thuận lợi mở cửa xe ở ghế điều khiển, còn nháy mắt ra hiệu với Triệu Hi: "Hi Hi, huynh nghe nói hôm nay không phải muội còn phải đi qua xưởng thủy tinh sao? Ta đưa muội đi".
Xưởng thủy tinh bây giờ chính là kho châu báu của toàn bộ quận Đào Nguyên, trong quận trên dưới đều cần tiền, bọn họ còn đang chờ thương nghị mang sản phẩm thủy tinh ra ngoài kiếm tiên từ quan to hiển quý, cho nên Triệu Hi cực kỳ coi trọng xưởng thủy tỉnh, thường xuyên đi thị sát.
Triệu Hi lắc đầu như trống bỏi, liên tục xua tay: "Không, không được, ta không dám ngồi xe ngươi lái, đáng sợ".
Ca ca nàng thi bằng lái xe khi học đại học, ngày thường cũng không thấy lái, nàng vẫn là không có can đảm đến ngồi.
Triệu Ngôn ở một bên cười nói: "Để ta tới lái".
Dứt lời, Triệu Ngôn vô tình rút chìa khóa xe khỏi tay Triệu Húc, trực tiếp ngồi lên ghế điều khiển. Triệu Hi hoan hô một tiếng, sau khi hỏi thăm cha mẹ, biết được Triệu Chí Dân và Vương Tuyết Cầm đều không muốn ngồi, liền tu mình ngồi vào ghế lái phụ.
Triệu Húc đau lòng, một tay khoác lên vai Tiêu Thính Vân: "Đi, để tài xế lão làng dẫn ngươi cảm thụ một chút cái gì gọi là nhanh như chớp."
Triệu Húc mở cửa xe, để cho Tiêu Thính Vân đi lên trước, mọi thứ bên trong xe đều là những thứ mới mẻ đối với hắn, cho dù Tiêu Thính Vân vẫn luôn lạnh nhạt thấy biến không sợ hãi, lúc này cũng không khỏi nhìn nhiều thêm một chút.
Định vị trong xe tất nhiên là không dùng được, các chức năng còn lại thì đều hoàn hảo. Xe vẫn luôn do Đại Bảo bảo quản, cho nên hiện giờ xe vẫn trong trạng thái đầy điện.
Triệu Ngôn bảo mọi người thắt dây an toàn, kéo phanh tay, tay xoay tay lái xuất phát.
Xe từ gầm gara lái ra ngoài, theo con đường nhỏ bằng phẳng rộng rãi của biệt thự lái ra ngoài.
Đường ở thành mới đều vô cùng tốt, toàn bộ mặt đường đều tu sửa thành đường xi măng, rốt cuộc không cần gặp phải cảnh bùn đất lầy lội khi trời mưa nữa.
Mọi người trong thành trong lòng đều sợ tiên cảnh, cả một đoạn đường dài, thôn Đào Hoa và thôn Hạnh Phúc đều ăn ý không cho phép tư nhân xây nhà ở bên đường, ngoại trừ đội hộ vệ, cho nên con đường này cũng không có người đi đường.
Chân Triệu Ngôn đặt trên chân ga đè mạnh, tốc độ xe chậm rãi tăng lên, phong cảnh ngoài cửa sổ xe không ngừng biến mất cực nhanh.
Tiêu Thính Vân tính toán tốc độ này đã không thua kém gì so với lúc ngựa chạy nhanh nhất!
Xe cách thôn càng gần, dân chúng cũng nhiều hơn. Những thôn dân chợt nhìn thấy vật thể di chuyển rất nhanh kia, sợ tới mức thiếu chút nữa đặt mông ngồi dưới đất, còn có người hoảng sợ hô to: "Đây là hổ? Mãnh thú!".
Dân chúng tản ra như chim, cửa sổ xe hạ xuống, Triệu Hi vẫy tay với họ: "Đừng sợ, là chúng ta .
Thị lực dân chúng rất tốt, liếc mắt một cái liên thấy được người trong xe là một nhà tiên nhân, bước chân chạy trốn rõ ràng dừng lại.
Nếu là tiên nhân vậy thì không cần lo lắng, nghĩ đến đây chắc là tọa ky nào đó của tiên nhân đi?
Chỉ là tọa ky này thật sự đáng sợ, tốc độ thế mà nhanh như vậy, lại còn có thể ngồi nhiều người. Có công nhân xưởng đồ sắt nhìn thấy, nhịn không được nói thầm: "Cái này như là giống mãnh thú làm bằng sắt?" Mãnh thú bằng sắt?
Các tiên nhân có thể ngồi ở trong bụng mãnh thú bằng sắt mà không bị nuốt ăn luôn! Thật là lợi hại a.
Bạn cần đăng nhập để bình luận