Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không
Chương 315:
Triệu Hi học phim truyền hình nắm chặt dây cương kêu một tiếng "Ha'”, đỡ tay Tiêu Thính Vân cẩn thận bước xuống ngựa.
Triệu Hi và Tiêu Thính Vân cùng nhau đi vào, nhớ lại lúc nãy nói: "Vẫn là... rất đơn giản, chỉ cần ngựa không nổi điên chạy loạn."
Tiêu Thính Vân nói: "Ta cố ý chọn ngựa có tính cách dịu ngoan."
"Hi Hi tiên nhân, Tiêu tướng quân, các ngươi đến rồi?" Xưởng trưởng xưởng xe đạp sớm đã đợi bọn họ từ nửa canh giờ trước, thấy bọn họ tiến vào lập tức nghênh đón, thập phần nhiệt tình.
Triệu Hi cười hỏi: "Thế nào rồi?"
Xưởng xe đạp và xưởng gõ, xưởng cao su ở Vân Châu đều hợp tác với nhau, xe đạp mà họ nghiên cứu chế tạo không phải làm bằng sắt, mà là làm bằng gỗ, mô phỏng xe đạp ở chốn bồng lai tiên cảnh.
Lốp xe làm bằng cao su vốn được làm kiểu rắn chắc, nhưng sau khi tham khảo sách thân của tiên cảnh, thì thử kiểu bơm hơi.
Xưởng trưởng vui vẻ ra mặt: "Tốt, sao không tốt cho được! Không ít thế gia địa chủ của Thục Châu, Vân Châu đều da đặt đơn trước rồi!"
Toàn Thục Châu ai mà không biết xe đạp, đây đã từng là tọa ky của tiên nhân? Không cần đến động vật, là thứ mà ai cũng muốn có. Nhưng để xe đạp toàn làm bằng gỗ, Triệu Hi cảm thấy quá mức cồng kềnh không dễ chạy, còn không bằng xe ngựa.
Nhưng từ khi nhiều kỹ thuật được phát triển, xe đạp không chỉ làm bằng gỗ, trên xe có chút vật liệu làm bằng sắt thép!
Nhà máy lốp xe cao su ở Vân Châu hợp tác cùng tạo ra với Thục Châu, không ít kẻ có tiền đặt trước đơn hàng.
Xe đạp hiện nay được xem là đồ chơi mới với mọi người, còn có danh tiếng là tọa ky của tiên nhân này, thoáng chốc chưa kịp phổ cập toàn diện cho mọi người, cho nên bây giờ giá thành của một chiếc xe đạp cực kì cao, cũng chỉ có kẻ có tiền mới đặt mua.
Một chiếc xe đạp thành phẩm được đưa ra, Triệu Hi tò mò quan sát, xưởng trưởng ở một bên thao thao bất tuyệt giải thích cơ chế.
Bởi vì tham khảo bản vẽ xe đạp của hiện đại, cho nên chiếc xe đạp được làm ra này đại khái không khác gì xe đạp trong trí nhớ của nàng. Xưởng trưởng xoa xoa tay: "Tiên nhân có thể thử xem."
Tiêu Thính Vân: “Để ta."
Tiêu Thính Vân trực tiếp lên chiếc xe đạp thành phẩm kia, đạp bàn đạp bằng gỗ, hai bánh xe đạp đồng thời chuyển động, tốc độ không nhanh bằng xe đạp của bọn họ, nhưng nhìn hình như cũng không tệ lắm.
Xưởng trưởng vô cùng kích động,Bên ta còn đang tiếp tục nghiên cứu chế tạo, tranh thủ sau này đổi khung xe từ gỗ thành sắt. Cũng chuẩn bị mở rộng ghế sau một chút, để có thể chở thêm hai người."
Triệu Hi: "..." Ngươi muốn quá tải sao?
Trong lòng Triệu Hi đang vô tình phản bác xưởng trưởng, ánh mắt lại chỉ nhìn mỗi thân ảnh cao to kia, trong đầu như có thứ gì chợt loe qua rồi biến mất, bỗng nhiên nàng giống như hiểu cái gì đó, vành tai lại trở nên đỏ bừng.
Thấy hắn dừng lại bước xuống xe đạp, trên trán có một lớp mồ hôi mỏng, Triệu Hi chần chừ một lát, hỏi: "Ngươi cảm thấy... cưỡi ngựa tốt hay đạp xe đạp tốt?"
Tiêu Thính Vân đáp: "Xe đạp tốt."
Triệu Hi bỗng nhiên nhớ tới trước kia còn đang ở thành mới, Tiêu Thính Vân cũng thường đạp xe chở nàng đi tìm Lý Hiếu Tri, khi đó nàng luôn ngồi sau túm chặt áo bên hông hắn, sau đó mỗi người đều bận rộn, nàng liền mê ngồi xe ngựa hoặc ô tô.
Thì ra đây mới là ý của hắn.
Trong lòng Triệu Hi có một luồng nhiệt chảy qua, bất giác liền rối loạn. Nàng đón nhận ánh mắt nhu hòa của Tiêu Thính Vân, cười gật đầu thật mạnh: "Ừm!"
Nàng cũng cảm thấy xe đạp rất tốt.
Xưởng trưởng không biết có thâm ý gì, được Tiêu tướng quân khen ngợi có chút cao hứng, Triệu Hi thị sát, chỉ ra một số vấn đề chuẩn bị rời đi thì còn tuyên bố muốn tặng mấy chiếc xe đạp đầu tiên được nghiên cứu ra cho tiên nhân.
Mấy người Đàm Thục Lan nhìn đến bối rối, có chút khó xử.
"Hi Hi tiên nhân, ngài định đạp xe đạp về nhà sao?" Đàm Thục Lan hỏi, bọn họ cũng chỉ mới thấy qua xe đạp thôi, chưa từng ngồi lên đạp nên trong lòng có chút sợ hãi, cái này chỉ có hai cái bánh xe thì làm sao để không ngã đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận