Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chương 100:

Chương 100:Chương 100:
Trường kiếm này đúc rất quy củ, trên lưỡi kiếm cũng không có bao nhiêu hoa văn trang trí, đương nhiên Triệu Hi cũng không chú trọng cái này.
Triệu Hi mở miệng liền nói: "Cứ dựa theo tiêu chuẩn này chế tạo hơn một trăm món đi".
Hơn một trăm kiện!!
Trong nhà tiên nhân có bao nhiêu dưa mà phải dùng nhiều dao xẻ dưa hấu như vậy? Thôn dân có ngốc đến đâu cũng dần nghĩ được ra có chút không bình thường, nhưng bọn họ cũng không cảm thấy sợ hãi, đi theo tiên nhân làm việc có tiền, còn có cơm ăn, tiên nhân lại là đến từ trên trời, tất nhiên là phụng tiên mệnh, bọn họ chăm chỉ theo tiên nhân làm việc, về sau nếu chết đi nói không chừng cũng có thể thành tiên.
Xưởng sản xuất đồ sắt loại nhỏ này được thiết lập giữa hai ngọn núi phía sau thôn Đào Hoa, gian trong là một mảnh đất bằng do con người san ra, xung quanh là rừng cây nhỏ, vô cùng bí mật.
Người trong thôn nghe nói năm xưa chiến loạn, dân thôn Đào Hoa vì tị nạn mà mảnh đất này được mở ra giữa hai ngọn núi làm chỗ tránh nạn, chỉ là những năm gần đây bình yên nên không cần mà thôi. Sau khi Triệu Hi từ chỗ thôn trưởng biết được, dứt khoát mở lại mảnh đất này. Nếu không có thôn dân lớn tuổi ở lâu đời trong thôn Đào Hoa, sợ là cũng không biết giữa hai ngọn núi phía sau còn có địa phương như vậy, hệ số an toàn rất cao.
Xưởng trưởng tạm thời của xưởng đồ sắt là một thôn dân từng có kinh nghiệm đúc đồng, tên là Phan Đạt. Ban đầu Triệu Hi nghe đến cái tên này, phản ứng đầu tiên là quốc bảo. Hắn nhíu mày nói: "Tiên nhân, ngài muốn nhiều quặng sắt như vậy tất nhiên là không đủ”.
Triệu Hi: "Không sao, sau này sẽ có càng nhiều quặng sắt được vận chuyển tới".
Tống Nhất Thanh mấy ngày nay đã đẩy xe cút-kít một lân nữa xuất phát đi tới thôn Hắc Thạch, nếu vị Thạch thôn trưởng kia thông minh thì chuyện làm ăn này đàm phán tiếp không khó.
Đầu tiên phải cấp vật tư cho mỗi quân nhân một thanh vũ khí, dựa theo ý tứ của Triệu Húc, trăm người cho dù đều là tỉnh binh, sau này nếu thật sự xảy ra chuyện thì thật cũng không đủ dùng, cho nên nếu sau này tài chính lương bổng, vũ khí các loại vật tư đều có thể cung ứng nhiều lên, hắn có thể sẽ có dự định mở rộng.
Vả lại ngành nông nghiệp là đại sự, nông cụ trong thôn đích xác cần cải thiện, tốt nhất có thể đem nông cụ trong thôn đều sửa chế thành nông cụ bằng sắt, đến lúc đó việc đồng áng có thể hưng thịnh.
Cho nên nhu cầu đối với đồ sắt là rất lớn, Triệu Hi đối với việc này cũng cực kỳ hào phóng, các hán tử được nhà máy đồ sắt bí mật chọn trúng sau khi ký hiệp nghị bảo mật, mỗi tháng tiền bạc cũng không ít, trước kia một năm cũng không thể kiếm được nhiều như vậy, hơn nữa ngoại trừ tiền thưởng hàng tháng, tiền thưởng nửa năm, nghe nói ngày lễ ngày tết còn có thể có quà tặng, loại ngày lễ này cho quan lớn cũng không đổi!
Cái này không? Quà tặng đã đến.
Triệu Hi bảo thôn dân từ bên ngoài thật cẩn thận mà bưng tới mấy cái bình gốm loại nhỏ, trên bình đậy nắp gốm, tuy là đậy nhưng vẫn có thể ngửi được mùi thanh bên trong.
Triệu Hi nói với nhóm công nhân mờ mit trong xưởng:"Đây là dầu cải, mỗi người một vại, các ngươi lấy về ăn đi".
Dầu?! Mấy hán tử nghe được đều cả kinh, nghe thấy chữ dầu phản ứng đầu tiên của bọn họ chính là dầu dê, triều Thiên Khải hiện tại ăn đều là dầu động vật, kia cũng chính là rất quý, người bình thường làm sao ăn nổi?
Có thôn dân thực sự tò mò, sau khi rửa tay sạch sẽ mới đẩy nắp gốm ra, không có cách nào, một nhà tiên nhân đều thích sạch sẽ, đặc biệt là Triệu Ngôn tiên nhân kia, cực kì chú trọng điều kiện vệ sinh, cho nên nếu là ở trước mặt tiên nhân, những thôn dân này đã hình thành thói quen rửa tay thu thập chính mình sạch sẽ.
Nắp gốm vừa mở ra, lọt vào tâm mắt chính là chất lỏng giống như hoàng kim, mang theo mùi thơm nồng đậm của hạt cải.
Thôn dân bật thốt lên: "Thơm quát"
Ngay cả Tiêu Thính Vân đang đứng giữ cửa cũng ngửi thấy mùi hương dầu hạt cải, không khỏi quay đầu nhìn lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận