Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 71:

Chuong 71:Chuong 71:
Trần tú tài lấy lại tỉnh thần, cười nhẹ: "Ta hiểu", vẻ mặt kinh sợ nói: "Trước khi tới đây đã uống rượu say, những điều tại hạ vừa nói, kính xin chư vị tiên nhân đừng trách." Dứt lời, Trần tú tài tự mình đứng lên tạ tội.
Loại lời này cực kỳ đại nghịch bất đạo, nếu truyền đến tai quan phủ, nhẹ thì bị bắt vào trong đại lao giam lại vài ngày, nặng thì mất mạng, hắn cũng không muốn mang đến phiền toái cho mấy vị tiên nhân, cho nên buồn bực giữ ở trong lòng, tự mình hiểu được là được rồi.
Trần tú tài im lặng mà quan sát các vị tiên nhân, theo như tiếp xúc mấy ngày nay, đại khái hắn cũng hiểu thêm đôi chút, Triệu Chí Dân tiên nhân và Vương Tuyết Cam tiên nhân đối với việc làm ruộng cùng chăn nuôi rất là tỉnh thông, nhưng làm người tính tình lại rất thành thật.
Ngược lại Triệu Ngôn tiên nhân thì rất thông minh, nhưng bất đắc dĩ hắn say mê y học nên những việc xung quanh đều không quan tâm. Triệu Húc tiên nhân thì võ nghệ cao cường, là người hợp để bảo vệ biên giới, trị an dân chúng, nhưng nếu để gây dựng đế nghiệp to lớn e là vẫn có khiếm khuyết. Ngược lại, Triệu Hi tiên nhân tuy là nữ tử nhưng tâm tư linh động trăm mưu ngàn kế, thích hợp làm quân chủ.
Triều Thiên Khải tồn tại đã 500 năm cũng chưa bao giờ có nữ đế kế thừa đế nghiệp, việc thống nhất thiên hạ đều là nam tử làm. Nhưng nếu là nữ tiên nhân, Trần tú tài cũng có thể tiếp nhận, dù sao sau này hắn sẽ theo tiên nhân gây dựng đế nghiệp.
Trần tú tài tự biết vừa rồi nói lỡ lời, nhìn sang hai cha con Triệu Chí Dân, Triệu Húc đang đẩy xe lại gần, bên trong hai sọt hàng đặt trên ghế xe chất đầy đồ nặng, nói sang chuyện khác: "Tiên nhân sao lại mua nhiêu đồ như vậy?".
"Đúng vậy, lên chợ nên mua được nhiều". Hai người lấy đồ từ trong sọt hai bên ghế xe ra, Triệu Húc cười nói với Triệu Hi: "Hi Hi, tối nay ăn canh thịt dê không? Có không ít bộ phận khác của dê".
Hai mắt Triệu Hi sáng ngời, so với thịt dê, nàng ngược lại thích đồ các phần khác của dê hơn.
Vương Tuyết Cầm cười nhận lấy những thứ kia, mang thịt cần giữ tươi bỏ vào trong tủ lạnh để bảo quản. Triệu Hi cười hỏi chuyện hôm nay hai người đi chợ, Triệu Húc nghe được chỉ lắc đầu nói không náo nhiệt như trong phim truyền hình, kém hơn nhiều so với phiên chợ ở thôn Bạch Sa, thật sự là cần đồ gì cũng không có. Đặc biệt là muối, hạt thô quá mức khiến hắn không tài nào nuốt nổi.
Trần tú tài ở bên cạnh càng nghe càng cảm thấy có gì không đúng, kinh ngạc hỏi: "Các vị tiên nhân chẳng lẽ muốn... buôn bán kiếm tiên?".
Trần tú tài kinh ngạc không thôi khi thấy người Triệu gia gật đầu, ở triều Thiên Khải chia thành sĩ nông công thương thì buôn bán chính là việc hạ đẳng. Cho dù thương nhân kiếm được nhiều tiền bạc hơn nữa, trên người đeo đầy vàng bạc cũng không thay đổi được địa vị thấp hèn. Tiên nhân cao quý như vậy, cần gì phải đi làm thương nhân?
Thấy người Triệu gia gật đầu, Trần tú tài suy nghĩ sâu xa, lát sau tự mình đưa ra phán đoán, vẻ mặt liền tràn đầy thành kính nói: "Tiên nhân không câu ne tiểu tiết, tại hạ bội phục!".
Người Triệu gia cười mỉa, địa vị thương nhân ở hiện đại cũng không thấp.
Triệu Hi liếc nhìn Trần tú tài, người này tuy là một tú tài chưa có công danh nhưng lại cực kỳ thông minh, cũng được tính là nhân tài có thể dùng, cho nên Triệu Hi cũng không có ý định tránh đi câu chuyện của Trần tú tài. Trong lòng nàng đã có ba phương án kiếm tiền, giơ tay đếm, nói: "Thứ nhất là làm đường, hôm nay cha và nhị ca đi chợ nhìn qua, cũng biết ở triều Thiên Khải bán đường rất đắt, mà huyện Đào Nguyên lại có không ít cây mía dại có thể làm nguyên liệu, nhưng cây mía lại phải đợi tới mùa thu mới chín."
"Thứ hai làm ngọc lưu ly, bán cho hộ giàu, nhưng cách làm tương đối rườm rà, cần tìm được đá vôi, đá tảng và các chất dung môi khác, còn cần học cách kiểm soát nhiệt độ, tuy khó làm nhưng kiếm được nhiều tiền."
Trần tú tài kinh hãi nói: "Các tiên nhân vậy mà có thể làm ra ngọc lưu ly, ngọc lưu ly trân quý có thể sánh với hoàng kiml". Toàn bộ huyện Đào Nguyên này, gia tộc có ngọc lưu ly chỉ đếm trên bàn tay, quý tộc triều Thiên Khải càng là lấy việc dùng ngọc lưu ly để khoe khoang kiêu ngạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận