Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 189:

Chuong 189:Chuong 189:
Triệu Húc vui ve bung ngón tay, nhìn thời gian trò chuyện liên nói: "Chúng ta cúp máy trước đi, bằng không có bao nhiêu điểm tích lũy cũng không đủ."
Thật không thể nghĩ tới, vậy mà lại có ngày bọn họ phải lo lắng về phí liên lạc.
Vợ chồng Triệu Chí Dân Vương Tuyết Cầm không ngừng dặn dò bọn hắn nhất định phải trở về sớm một chút, rồi mới lưu luyến bảo Triệu Hi cúp điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, Triệu Húc cầm điện thoại đã hơi nóng lên, nhìn góc phải phía trên lượng điện chỉ còn không tới 50% liền thở dài, toàn bộ điện ở trong mấy cái sạc đều đã dùng hết rồi, vì thế để tiết kiệm lượng điện còn lại thì chỉ có thể kết thúc cuộc trò chuyện thôi.
Triệu Húc đột nhiên vỗ trán, kêu lên: "Ta quên không bảo Hi Hi đọc sách, tìm người nghiên cứu cách làm máy phát điện rồi."
Triệu Ngôn liếc mắt một cái, đứng dậy trở về lêu chữa thương: "Ngươi lại đang có suy nghĩ kỳ lạ gì nữa đấy?"
Triệu Húc ở phía sau kêu lên: "Đại ca đã từng xem qua bộ phim xuyên không "Thần Thoại" chưa? Nam chính người ta cũng nghiên cứu để làm ra máy phát điện để sạc điện thoại đấy thôi, giống như chỉ cần muốn là sẽ làm được vậy?"
Lúc trước Triệu Húc cũng chỉ xem qua một chút, hắn cũng không quá để tâm tới mấy bộ phim kiểu thế, hiện tại lại không có cách nào trở thành mới bảo Hi Hi tìm người đến thư phòng của ông nổi tìm sách, nghiên cứu xem có thể chế tạo được hay không, khu vực được người Triệu gia đánh giá là quan trọng nhất trong cả tòa biệt thự chính là - - thư phòng của ông nội.
Dù sao, tri thức có thể thay đổi vận mệnh.
Hiện giờ ở quận Đào Nguyên đang xảy ra vài chuyện, vị tướng quân mới thượng vị vài ngày trước Triệu Húc liền sốt ruột triệu tập các thương nhân.
Chuyện này, vị tiểu tướng quân này lại muốn mở tiệc chiêu đãi bọn hol
Lần trước hai vị tướng quân Triệu Húc cùng Tiêu Thính Vân đã mở tiệc chiêu đãi hào thân thế gia trong quận, nghe nói hai vị tướng quân này còn diễn một vở kịch một người diễn vai chính còn người kia vào vai phản diện, Tiêu tướng quân đem thần vật gọi là súng kia đặt lên bàn đã khiến không ít người có mặt ở đấy sợ hãi đến nỗi tiểu ra quần.
Đây hẳn là một bữa tiệc Hồng Môn Yến a, chuyện này đã được dân chúng truyền đi khắp nơi, ai cũng vỗ tay tán thưởng tiên nhân luôn biết nghĩ đến dân chúng, chỉ có nhóm thế gia hào thân là sợ hãi không thôi.
Hôm nay hai người bọn họ lại muốn mở tiệc chiêu đãi, thương nhân nhận được thiệp mời ai cũng rầu muốn chết, mấy ngày nay Triệu Húc tướng quân đang chuẩn bị tiền để sửa đường, con đường này cũng quá dài đi, lại còn muốn làm xuyên qua các huyện thành trong quận!
Tuy sửa đường là việc thiện tích được nhiều đức, nhưng số tiền lớn như thế ai mà nỡ chứ? Phỏng chừng lần yến hội này sẽ nói về vấn đề đấy đây.
Ai ai cũng mang vẻ mặt đau khổ tiến vào yến tiệc, đây là thôn trang bỏ hoang của quận thủ trước đây, nhưng khi bước vào họ lại không thấy ai bày cơm canh gì cả.
Triệu Húc mời bọn họ ngồi xuống, hai cha con Hoàng Hiên và Hoàng Khánh Quốc dẫn đầu vẻ mặt vẫn vô cùng bình tĩnh.
"Triệu Húc tướng quân, chúng ta đều biết mục đích của yến hội lần này là để nói về tiền sửa đường đúng chứ? Chúng ta thật sự đã cố gắng hết sức rồi. Nhà chúng ta trên có già dưới có trẻ, tiền bạc trong tay có thể quyên góp cũng không nhiều lắm." Bên dưới đã bắt đầu có thương nhân kêu than.
Triệu Húc không chút hoang mang, nhìn về phía Quách Phàm. Quách Phàm hiểu ý, cười phát giấy trúc cho những người đang ngồi, trên giấy trúc đã liệt kê tốt các hạng mục công việc cho việc sửa đường lần này.
Mọi người đều vô cùng bất ngờ, Hoàng Khánh Quốc cầm giấy trúc đột ngột đứng lên, vô cùng kích động nói: "Sẽ có quan quân bảo vệ cho thương đội của bọn ta? Nếu trên đường xảy ra chuyện gì sẽ có thể có thể tìm quan quân xin giúp đỡ sao."
Quan quân trong miệng Hoàng Khánh Quốc đương nhiên chính là những binh lính dưới tay Triệu Húc.
Cha con Hoàng Khánh Quốc và Hoàng Hiên cực kỳ kích động, bọn họ cũng không để ý các thương nhân khác ra sao, nhưng trên đường vận chuyển hàng hóa vào Vân Châu, bọn họ thường xuyên bị cướp bóc, cả vốn lẫn lãi cũng vì thế mà mất sạch, cho dù có tố cáo lên quan phủ thì cũng vô dụng, vị quan phủ đấy cùng lắm cũng chỉ an ủi bọn họ một chút, cũng không cần quan tâm đến bọn họ sống hay chết? Dù sao hiện giờ địa vị thương nhân rất thấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận