Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 348:

Chuong 348:Chuong 348:
Vì vậy máy phát điện dùng sức nước này đã được nghiên cứu thành công sau nhiều nghiên cứu.
Ngay trước nhiều đôi mắt quan sát, đám Triệu Hi cũng chăm chú xem bọn họ biểu diễn.
Các học sinh đào một con đường nhỏ bên cạnh thông với con sông, dòng nước nhỏ được xây bằng xi măng, ở giữa dựng máy phát điện, lợi dụng tốc độ nước chảy có thể làm cho tua bin bên trong xoay tròn, từ đó dẫn phát ra điện.
Đại thần cứ nhìn mãi thấy có chút mờ mịt.
Máy móc trông thì rất tốt, nhưng... sau đó thì sao?
Các học sinh thay đổi ống kính máy quay, một ánh sáng xuất hiện trước mắt bọn họ. hai mắt mấy người Lý Tương đột nhiên co lại, đột ngột đứng dậy không thể tin nổi nhìn vào TV thông minh. Có người ngẩng đầu nhìn đèn chùm thủy tỉnh ở trên đầu mình, ánh đèn sáng ngời chói mắt khiến không ít đại thần dời tâm mắt qua.
"Vật này. . vật này chẳng lẽ là đèn điện?" Có đại thần hận không thể tiến lên cầm lấy TV thông minh, kinh hãi hỏi. Triệu Hi cười gật đầu: "Ừ, bọn ho dùng bóng đèn của biệt thự lúc trước đưa cho."
Rất lâu trước đó ở trường học Thục Châu đã có giáo sư và học sinh đang nghiên cứu máy phát điện, Triệu Hi lấy mấy cái bóng đèn ở trong biệt thự đưa cho bọn họ để nghiên cứu, còn nói cho bọn hắn biết bóng đèn đó là dùng sợi vonfram.
Nhìn ngoại hình tinh xảo kia, hiện tại cái bọn họ đang thí nghiệm biểu diễn cho mọi người xem cũng là dùng bóng đèn lúc trước cô đã đưa qua. Triệu Hi còn không rõ bọn họ nghiên cứu chế tạo bóng đèn đã đến bước nào.
Giáo sư dẫn đầu kích động đến đỏ mặt tía tai, mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng nếp nhăn trên khóe mắt khi hắn cười, giáo sư cười ha ha nói: "Bây giờ tắt hết đuốc đi để nhìn rõ ánh sáng hơn."
Mọi người nhận lệnh tắt lửa, nhất thời bên kia ống kính hiện lên một mảng đen kịt, nhưng đợi đến khi bên kia thay đổi ống kính lần hai, ánh sáng so sánh với lúc nãy còn sáng tỏ hơn!
Tất cả các đại thần cách một màn hình TV, nghẹn họng trân trối nhìn ánh sáng ngời ngời trong bóng đêm, giống như một ngôi sao nhỏ ở trong đêm tối vậy, đủ để chiếu rọi ban đêm.
Người phàm bọn họ cũng có thể làm ra vật chiếu sáng của tiên nhân sao?
Cái này... sáng ngời như vậy!
Thần vật, đây là thân vật!
Có đại thần cực kỳ cảm khái: "Dân chúng thắp đèn cần đốt dầu tốn củi lửa, cho dù là thắp đuốc cũng phải tiêu hao dầu hỏa."
Tuy nói rằng lượng tiêu hao dầu hỏa không tính là nhiều, nhưng đây cũng là một khoản chỉ tiêu không phải sao? Có rất nhiều dân chúng cũng rất tiết kiệm dầu hỏa.
Nhưng trước mắt cái máy phát điện thủy điện này dùng nước, dựa vào chính là... sức nước!
Ở đâu mà không có một hai dòng suối nhỏ ở các bang, các quận chứ? Như vậy liền có thể chiếu sáng đúng không? Chẳng lẽ đây là do ông trời ban cho?
Đèn điện này so với đèn dầu còn sáng hơn rất nhiều... nếu có thể phổ biến dùng trên cả quốc gia...
Đại thần có mặt kích động đến run lên.
Lý Tương vỗ một chưởng lên bàn, khó nén kích động nói: "Mở rộng, ra sức mở rộng!"
Đám Triệu Húc nhìn nhau, cười thật sâu.
Tiêu Thính Vân vẫn ở bên trong biệt thự, hiểu rất rõ điện không chỉ dùng để chiếu sáng, còn có thể dùng để sử dụng các loại đồ điện...
Lý Tương bất ngờ đứng dậy, ống tay áo của quan bào vung lên, khom lưng về phía Triệu Hi khẩn thiết nói: "Be hạ, kính xin hãy ra sức mở rộng vật này, để con dân Đại Minh ta đêm đến có thể nhìn vạn vật!"
Hiện giờ các nhà máy lớn còn lén lút trực ca đêm, nhưng bởi vì dùng đèn nến các loại dẫn đến hỏa hoạn gây án mạng, nhà máy bông vải còn bởi vì vậy mà còn phát sinh ra chuyện nổ nhà máy nghiêm trọng, cho nên dẫn tới Triệu Hi phải tự mình điều tra.
Nhưng nếu như ngọn đèn dầu có thể chuyển thành dùng đèn điện, tỷ lệ cháy nổ có thể giảm đi mấy lần hay không?
Nếu ban đêm có thể nhìn thấy thì dân chúng cũng sẽ không sợ ban đêm nữa, ban đêm cũng có thể làm việc. Dù sao người của trường y đã tuyên truyền chỉ cần ngủ đủ bốn canh giờ, canh giờ ban đêm còn lại có thể làm gì khác hay không? Có thể tạo ra nhiều giá trị hơn không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận