Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 252:

Chuong 252:Chuong 252:
Triệu Hi nhìn danh sách, khẽ thở dài: "Rốt cuộc đại đa số vẫn là đệ tử thế gia nắm vững tri thức hơn."
Trên danh sách vẫn là đệ tử thế gia thi đỗ rất nhiều, nhà nghèo nhiều lắm chỉ chiếm một phần ba danh sách, mà nữ tử có thể thi trúng lại càng hiếm.
Trần Hành cười nói: "Trước giờ đều như vậy, dù sao thì ít ra tất cả mọi người đều có cơ hội".
Học sinh nhà nghèo và đệ tử thế gia để có thể tiếp cận được với lượng tri thức không giống nhau, trong nhà thế gia cất giấu nhiều thư tịch mà dân nghèo cả đời đều không thể chạm vào, cho nên việc chép sách lại thịnh hành ở nhà nghèo, cũng bởi vì đệ tử nhà nghèo muốn mượn việc chép sách này để mà có thể đọc thêm một chút.
Cho nên, Trần Hành vô cùng hiểu rõ việc các tiên nhân khởi xướng việc giáo dục để khai mở dân trí là hành động vĩ đại chấn động tới nhường nào.
Triệu Hi gật đầu nói: "Từ từ rồi sẽ ổn." Làm một lần cũng không thể thành công luôn được.
Xác định không có sai sót, vị quan cầm bảng xếp hạng đi ra, đón nhận ánh mắt chờ mong của mọi người, hắn hắng giọng nói: "Hôm nay ta công bố, dưới đây là tên một trăm người trúng tuyển, buổi chiều sau giờ ngọ tới hội quán Chiêu Hiền tham gia phỏng vấn. Nếu thí sinh nào có nghi vấn về thành tích có thể xin phúc tra bài thi
Những quy tắc này mọi người đều thuộc lòng, sau khi so qua đáp án, một số thí sinh nắm chắc sẽ thi đậu sớm đã lén luyện tập đối sách trước khi phải phỏng vấn.
Mấy vị quan liếc mắt nhìn nhau, bắt đầu dán phiếu điểm.
"Ha ha ha cười chết ta rồi, Nghiêm công tử kia không phải đại tài tử nổi danh toàn huyện sao? Xem thành tích này? Thì ra thanh danh tài tử trước kia đều là bịa đặt? Hay là những bài thơ trước kia của hắn có người viết thay a?".
"Vị Lý Nghĩa công tử kia thế nhưng cũng xếp hạng thấp như thế? Lúc trước ta còn tưởng hắn thực sự có tài, nếu ta là hắn cũng sẽ không ghi danh, khó trách hôm nay hắn căn bản còn không đến xem bảng”.
Bên cạnh có thư sinh cười nói: "Nhiều người nhìn vào như vậy, dám không báo danh sao? Không báo danh vậy chẳng phải là đang sợ hãi hay sao? . Sau khi bảng xếp hạng được công bố, lại thấy trên bảng tên có không ít các công tử hào môn trong quận, cuộc thi lần này thật đúng là dựa theo tài năng a.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bảng thành tích này sắp xếp điểm bài thi từ cao đến thấp, tổng điểm là sáu trăm. Mấy người ở cuối cùng lại chỉ được mười điểm, mọi người đều sợ ngây người.
Có người đọc một lượt trăm cái tên trên bảng vàng, đọc đến tên mình liền nhảy dựng lên.
"Ta... tên ta đứng thứ một trăm lẻ hai?" Một thư sinh nhìn thấy tên và quê quán của mình, lúc này khóc đến mềm nhữn trên mặt đất.
Càng lên cao chênh lệch về điểm lại càng nhỏ, thua kém một điểm thì vị trí đã khác xa ngàn dặm! Điều này làm người ta cảm thấy không đau lòng sao được?
Tất cả thư sinh đều nhộn nhịp đến xem, sau khi nhìn bảng xếp hạng liền lắc đầu.
"Xem ra toàn thư viện chúng ta đều thi rớt rồi".
Đồng môn bên cạnh bỗng nhiên không biết nhìn thấy cái gì, mắt trợn to như chuông đồng, giọng nói lắp bắp: "Cái này, cái này... ta bị hoa mắt sao?".
Thư sinh kia dụi dụi mắt nhìn lại, phát hiện mình thật sự không nhìn lầm. Hắn ôm chặt hai đồng môn đứng bên cạnh, hô to: "Mau nhìn người xếp thứ 98, đó là Triệu phu tử của chúng ta al .
Đồng môn:???
Cẩn thận đối chiếu lại vị trí thứ 98 trong bảng, lại phát hiện thật sự là Triệu phu tử của bọn họ, đám học sinh tìm kiếm Triệu phu tử đứng trong đám người, liền có một học sinh hô: "Triệu phu tử căn bản không đến xem bảng!".
Nhất thời có học sinh chen ra khỏi đám người đang chen chúc, chạy như điên về phía thư viện, Triệu phu tử ngồi ở trên bàn sách, trên mặt đeo kính lưu ly, vừa đọc sách vừa rung đùi đắc ý.
Chỉ thấy một học sinh thở hồng hộc chạy vào, nói không thành câu: "Thi, thi đậu rồi".
Triệu phu tử nghe vậy mừng rỡ, buông quyển sách trong tay xuống vội vàng truy vấn: "Thư viện chúng ta ai thi đậu? Cũng thật làm ta nở mày nở mặt".
Bạn cần đăng nhập để bình luận