Cả Nhà Mang Theo Biệt Thự Cùng Xuyên Không

Chuong 362:

Chuong 362:Chuong 362:
Dam học sinh có chút thất vọng, đành phải tự mình trèo vào trong rổ.
Ba người vào một rổ, mỗi người đều có nhiệm vụ, tổng cộng mười cái khinh khí cầu.
Hai vợ chồng Triệu Hi và Triệu Chí Dân biết khinh khí cầu, nhưng chưa bao giờ ngồi thử, nhìn cái khinh khí cầu phiên bản cổ đại kia có chút khó chịu.
Đám sinh viên đại học lại vô cùng tự tin vào phát minh của mình, ở trong rổ mân mê một lúc.
Trước mắt mọi người, khinh khí cầu dần dần bay lên, cái rổ bắt đầu rời khỏi mặt đất, một mét, hai mét...
"Thật... Thật sự bay được?!" Mọi người kinh ngạc đến cực điểm.
Binh bộ thượng thư bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, mắt đỏ lên, vội vàng gọi người lấy một cái kính viễn vọng đến, nhìn lên trời.
Ngay cả dưới ống kính viễn vọng, người trên rổ cũng càng ngày càng nhỏ, điều này chứng minh bọn họ càng ngày càng bay caol
Binh bộ thượng thư lẩm bẩm nói: "Người bình thường như chúng ta cũng có thể bay sao? Nếu là từ trên đó ném thuốc nổ xuống..."
Đám học sinh kia bay vòng quanh kinh đô, vô số dân chúng ra khỏi nhà nhìn lên trời, cũng may đã có không ít người thấy cảnh tượng ngày nữ đế đăng cơ, hôm nay mới không hoảng sợ.
"Xin hỏi bệ hạ, thần khí biết bay này có an toàn không?" Binh bộ thượng thư quay đầu, vội vàng hỏi.
Tuy thứ này là do đám học sinh kia làm ra, nhưng nguyên lý mà bọn họ dùng đều là học được từ sách vở mà tiên nhân mang đến.
Những lúc nhàn hạ Triệu Hi cũng có đọc một ít sách về phương diện này, nàng nói: "An toàn, tỷ lệ tử vong không đến một phần trăm. Khí cầu này là dựa vào độ nóng lạnh của không khí trong túi để điều tiết cất cánh và hạ cánh, nhưng muốn di chuyển phải dựa vào hướng gió."
Hướng gió, hôm nay không đúng thì chờ đến mai là được!
Quá tốt!
Người cổ đại đều từng mơ tưởng được bay lượn trên bầu trời như chim chóc, cũng từng thử qua, nhưng đều thất bại. Không ít đại thần trong lòng nghĩ thầm, bệ hạ cũng nói là an toàn, ai mà không muốn bay lên trời cao, quan sát non sông tráng lệ này?
Triệu Hi có chút buồn cười, khinh khí cầu ở hiện đại thường được dùng để quay phim du lịch, đúng là công cụ ngắm cảnh tốt.
Binh bộ thượng thư lại nghĩ, có loại khí cầu này, có thể bay qua Trường Giang không?
Đám người nước ngoài kia cũng trợn tròn mắt nhìn, kích động đến mức đứng dậy vỗ tay, lại đột nhiên xoay người làm lễ lớn nhất của quốc gia bọn họ trước mặt Triệu Hi, huyên thuyên nói một đống lớn.
Triệu Hi chỉ hiểu được một nửa, phiên dịch viên liền dịch lại cho nàng.
Trừ bỏ một đống lời khen ngợi hoa hòe hoa sói, nói tóm lại chính là muốn học tập kỹ thuật này.
Triệu Hi cười như không cười, tìm lý do bỏ qua đề tài này, chờ đám học sinh kia kích động xuống khỏi khinh khí cầu, còn ra lệnh cho bọn họ tiếp tục nghiên cứu chế tạo, nàng sẽ cho đủ kinh phí nghiên cứu khoa học.
Như là bị màn biểu diễn của Phi Thiên tổ ngày đó kích thích, mấy ngày sau, Triệu Hi nhiều lần nhận được tấu chương của phiên bang, ngữ khí trong tấu chương khẩn thiết đến cực điểm, biểu đạt tình yêu tha thiết của người phiên bang đối với văn hóa Đại Minh, cực lực hy vọng được học tập, khẩn cầu nữ đế quý quốc đồng ý.
"Bệ hạ, người nước ngoài khâm phục văn hóa Đại Minh ta, Đại Minh ta cũng không nên mất phong phạm của Thiên triều thượng quốc." Có đại thần nói.
Cái gì đám người phiên bang này cũng muốn học, tất cả những gì bọn họ không có, bọn họ đều muốn học.
Thần sắc Triệu Hi hơi châm chọc, nàng từng học lịch sử, biết Đại Đường cùng Thổ Phiên chính là một ví dụ. Thổ Phiên học tập vô số kỹ thuật của Đại Đường để phát triển, sau đó hung hăng cắn ngược Đại Đường một cái.
Lý tướng ra mặt nói: "Vi thần biết điều mà bệ hạ lo lắng, những nước kia tuy nhỏ nhưng cũng có khả năng cắn ngược, chỉ cần chúng ta nắm kỹ thuật quan trọng trong tay là được." Ví dụ như đồ sứ, trà, thủy tỉnh.
Hiện giờ buôn bán với nước ngoài đang phát triển, không có khả năng hoàn toàn không †ruyên ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận